Tinh tế hồi tưởng, Lạc Ly đem cả đời của mình chậm rãi suy nghĩ, từ Ngân Châu đại lục Thiên đạo sát, đến Linh Điệp tông Điệp Long Biến, đến Xương Châu ăn cắp linh khí, đến ngoại môn Hỗn Nguyên tông đau khổ tu luyện. Đến cuộc đời cho đến bây giờ, từng mạc một giống như ở trước mắt Lạc Ly, từng chút một trôi qua!
Năm tháng từ từ, sinh sinh tử tử, hư hư huyễn huyễn, trang chu mộng điệp. Khó bề phân biệt, coi như một hồi đại mộng, nhân sinh mấy độ trời thu.
“Cha, con hiện tại sống tốt lắm. Thực tự do, nắm trong tay cuộc đời của mình, cha, con không có làm cho cha thất vọng!”
“Tâm ta, vô cùng bình tĩnh. Đây mới là cuộc sống ta mong muốn!”
“Nhược Đồng sư tỷ không biết tỷ hiện tại như thế nào? Không biết tỷ tu luyện thế nào? Không biết khi nào thì mới có thể nhìn thấy tỷ? Bất quá ta tin tưởng, nhất định có thể lại một lần nữa nhìn thấy sư tỷ!”
“Sư phụ, đến cùng như thế nào đây? Còn có hai năm, sao vẫn còn chưa có trở về? Ta cũng tin tưởng, sư phụ người nhất định có thể hóa anh trở về!”
“Tuyết Mi, không biết hiện tại thế nào, không biết khi nào thì ta mới có thể tìm được nàng? Bất quá ta cũng tin tưởng, ta nhất định có thể tìm được!”
“Thải Chân, cũng không biết đi về phía nào, không biết khi nào thì có thể gặp lại? Chúng ta nhất định sẽ gặp lại, ta vô cùng tin tưởng!”
Tuy trong lòng ghi nhớ, nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2527945/chuong-416-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.