Lạc Ly đột nhiên nói: “Phạm Vô Kiếp không cần chúng ta giúp đỡ vậy thì chúng ta không quản. Chúng ta có việc quan trọng hơn cần phải làm. Đó là phá cục.”
Bạch Du Du hỏi: “Lạc Ly ca, phải phá cục như thế nào! Nơi này có mấy chục Kim Đan chân nhân. Tuy rằng Hỗn Nguyên tông chúng ta có tiếng Trúc Cơ trảm Kim Đan, thế nhưng chúng ta lại không có năng lực lớn như thế, có thể thực sự đánh chết Kim Đan chân nhân. Trừ phi bọn họ giống như trên lôi đài, áp chể cảnh giới đấu tay đôi với chúng ta.”
Lục Chu nói ngay: “Đúng vậy, ta cũng không có thực lực đó, hơn nữa hiện tại đã hoàn toàn hỗn loạn, Nguyên Anh chân quân của mười một tả đạo chết thảm, không ít tu sĩ thất vọng đau khổ, cho dù Hạc Chu tổ sư xuất hiện thì cũng không có bao nhiêu người nghe hắn hiệu lệnh, cho nên chúng ta vẫn nên cẩn thận một chút, đừng để bị cuốn vào chiến đấu, tránh thoát nguy hiểm.”
Lạc Ly nói: “Hiện tại đại chiến, nếu thực sự muốn phá cục thì không phải bên trong cục, toàn bộ Tịnh Lâm tông đều bị Phong Dương chân tôn thiết kế chặt chẽ, căn bản không có cách phá cục.
Nếu muốn thay đổi cục diện hiện tại, chỉ có một cách, đó là cầu viện, chỉ cần chúng ta phát ra một tín hiệu xin giúp, viện quân Hỗn Nguyên tông ta sẽ tới, tình thế sẽ thay đổi.
Cho nên bây giờ chúng ta phải nghĩ cách phát ra tín hiệu cầu viện, thông báo tông môn, phát ra tín
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2527870/chuong-393-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.