Chương trước
Chương sau
Lạc Ly chậm rãi nói: “Bàn Cổ Phủ là thuật khai thiên! Chính là mượn ý nghĩa khai thiên tích địa của Cổ Thần Bàn Cổ để chế tạo Trung Thiên Chủ Thế Giới, một búa đánh ra, vạn vật tách mở, lực phách thiên địa, không gì không tách, hoành hành vô kỵ.

Hỗn Nguyên pháp thuật này là do Hỗn Nguyên tông căn cứ vào nguyên lí của Phá Thể Vô Hành Càn Khôn Chưởng của Càn Khôn Giáo cải tạo mà thành, trong đó còn có tâm pháp Hỗn Độn Bàn Cổ Phủ của Hằng Vũ Môn, còn có tâm pháp Sinh Sinh Bất Tức Quyết của Tạo Hóa Tông. Chính vì như thế sẽ không có chuyện sau khi xuất ra một chưởng Phá Thể Vô Hành Càn Khôn Chưởng thì thân thể vô lực, lại có tất cả oai phá diệt của Bàn Cổ Phủ của Hằng Vũ Môn.”

Phong Tử Hư cười nói: “Đúng vậy, chính là như thế. Thế nhưng tu luyện lâu như vậy, ngươi phải biết đặc điểm của Hỗn Nguyên tông. Bọn họ thích dấu diếm huyền cơ. Ngươi tinh tế suy nghĩ thuyết minh này thì sẽ biết bí quyết của Bàn Cổ Phủ!”

Lạc Ly nhất thời sửng sốt, tinh tế hồi tưởng, trở nên tỉnh ngộ. Hắn ôm quyền với Phong Tử Hư nói: “Thì ra là thế, thì ra là thế. Đa tạ sư huynh chỉ điểm! Thật ngại, sư huynh, ta không thể đi dạo với ngươi nữa, ta muốn trở về tu luyện!”

Phong Tử Hư nói: “Chúc mừng, chúc mừng, Lạc Ly sư đệ ngộ đạo, đi thôi, đi thôi, còn hơn một tháng nữa thì sẽ thí luyện, chúc sư đệ một đường phá quan!”

Lạc Ly cười ha ha một tiếng, nói: “Mượn cát ngôn của sư huynh!”

Lạc Ly xoay người rời khỏi, đi nhanh về chỗ ở của mình. Đi vào trong phòng tu luyện, hắn ngồi trên bồ đoàn, bắt đầu tu luyện!

“Bàn Cổ Phủ thuyết minh, đặc biệt nêu không có chuyện sau khi xuất ra một chưởng Phá Thể Vô Hành Càn Khôn Chưởng thì thân thể vô lực, lại có tất cả oai phá diệt của Bàn Cổ Phủ của Hằng Vũ Môn! Nó càng nói như thế thì càng có vấn đề!”

“Có thể đây là nguyên nhân mà ta không thể tu luyện được Bàn Cổ Phủ!”

Lạc Ly bắt đầu đau khổ nghiên cứu, nghiêm túc tu luyện, chớp mắt đã qua một tháng, Lạc Ly mở mắt, mỉm cười.

Trên người hắn xuất hiện một hình cự phủ, phủ này phong cách cổ xưa, lại mơ hồ có chút cảm giác như Điệp Long, vừa vô cùng nhẹ nhàng, vừa nặng như thiên địa, phát ra khí tức đáng sợ vô tận, nóng lòng muốn thử, sắp sửa bay ra, chém giết cường địch.

Thế nhưng phủ ảnh nhanh chóng biến mất, Lạc Ly tuyệt đối sẽ không phát ra búa đó!

“Luyện thành, ta rốt cuộc cũng luyện thành! Thì ra muốn phát ra một búa Bàn Cổ Phủ phải dốc hết toàn lực!”

“Chỉ cần hóa tất cả tinh khí thần, chân khí, thần thức trong cơ thể thành phủ ý phát ra bên ngoài là được. Một búa phát ra, không phải địch vong thì ta chết! Như thế mới có thể phát ra Bàn Cổ Phủ! Như vậy mới là Bàn Cổ Phủ!”

“Còn phần đạo lý như thuyết minh, đó là hiện tượng chỉ có khi Bàn Cổ Phủ đại thành, tu luyện hoàn mỹ. Sau khi phát ra thì sẽ không bị đuối sức. Hiện tại ta vẫn chưa luyện thành, tự nhiên không được như thế, phải dốc hết toàn lực, có lòng quyết tuyệt thì mới có thể phát ra Bàn Cổ Phủ này!”

“Bàn Cổ Phủ của ta hẳn là rất lợi hại, Bàn Cổ Phủ của những người khác chỉ là Bàn Cổ Phủ bình thường, Bàn Cổ Phủ của ta lại mơ hồ có Điệp Long kiếm ý, mọi thứ của ta! Ta có cảm giác, nó tuyệt đối là vô địch!”

“Phạm Vô Kiếp, Phạm Vô Kiếp, ngươi hành hạ Lôi Bằng của ta đến chết, lần này ta sẽ khiến ngươi mất hết mặt mũi, cho ngươi thất bại nhiều lần, vô cùng xấu hổ. Ta xem Tân Nguyên tổ sư có còn chọn ngươi làm đồ đệ nữa không.”

“Bàn Cổ Phủ tiểu thành, Phá Kén Trọng Sinh, ta tới đây!”

Tu luyện Bàn Cổ Phủ thành công, cách thí luyện Phá Kén Trọng Sinh mười ngày nữa, Lạc Ly chấm dứt tu luyện, rời khỏi động phủ.

Bên ngoại trở lại hình dáng ban đầu, tân sinh mới vào nhanh chóng dung nhập vào ngoại môn Hỗn Nguyên tông, bọn họ liều mạng tu luyện, phải biết hàng năm đều có ít nhất một ngàn tân sinh bởi vì không thích ứng Hỗn Nguyên tông, cuối cùng không thể không rời khỏi ngoại môn.

Lạc Ly đi dạo vòng quanh một vòng, lần trước sau khi xem lạc Ly thí luyện, đám người Lục Chu đều tỉnh lại, lúc này tất cả đang bế quan tu luyện. Trái lại gần đây đám người Dạ Khinh Phong đều rãnh rỗi, Lạc Ly kêu thêm Phong Tử Hư, mọi người tụ tập lại với nhau một lần.

Lần này Đặng Thương Hải không báo danh tham gia thí luyện Phá Kén Trọng Sinh, không có nhiều người giống Lạc Ly, trong hai tháng đã thoải mái nắm giữ Bàn Cổ Phủ cùng Phá Giáp Trùy, hắn còn cần khổ luyện một hai năm nữa.

Thế nhưng lần này Dạ Khinh Phong tham gia thí luyện Phá Kén Trọng Sinh, đây là lần thứ năm hắn tham gia thí luyện Phá Kén Trọng Sinh, hắn đã dừng ở đây ba năm rồi.

Giống với Phong Tử Hư, Dạ Khinh Phong cũng cố ý tu luyện Bàn Cổ Phủ, nhưng Bàn Cổ Phủ của hắn lực lượng không đủ, không thể phá vỡ ám kiển, cho nên đã không thông qua bốn lần liên tục.

Trên tiệc rượu, Dạ Khinh Phong thở dài một tiếng, nói: “Lần này ta không đặt kỳ vọng vao Bàn Cổ Phủ nữa, ta muốn dùng Phá Giáp Trùy phá quan ra ngoài.”

Hiên Viên Dật ở bên cạnh nói: “Như thế cũng tốt, Khinh Phong, ngươi chậm trễ một năm rồi, bằng không lúc này ngươi cũng như ta, cũng bắt đầu Bách Cường Luận Chiến.”

Dạ Khinh Phong nói: “Thật không cam lòng, ta đau khổ kiên trì ba năm, cuối cùng vẫn từ bỏ!”

Nói xong, hắn nhìn Lạc Ly cùng Phong Tử Hư, hâm mộ nói:

“Lạc Ly, Tử Hư. Ta có cảm giác, các ngươi nhất định có thể dùng Bàn Cổ Phủ phá quan ra ngoài.”

Phong Tử Hư gật đầu, tự tin nói: “Nhất định phá quan!”

Lạc Ly lắc đầu nói: “Chưa biết nữa, hy vọng có thể phá quan!”

Đám người Dạ Khinh Phong đều đã phát ra Bàn Cổ Phủ, bí mật đó không còn ý nghĩa gì với bọn họ, cho nên Lạc Ly dấu diếm không nói.

Đặng Thương Hải ở bên cạnh nói: “Khinh Phong, ngươi đừng hâm mộ bọn họ.

Bọn họ một người là Đạo Thể, một người là Tiên Thân, tự nhiên tu luyện dễ dàng hơn tu sĩ chúng ta, thế nhưng cũng có lúc bọn họ gặp khó khăn!”

Nghe như thế, Lạc Ly sửng sốt, nói: “Khó khăn gì?”

Đặng Thương Hải nói: “Tu sĩ từ Luyện Khí lên Trúc Cơ, tu sĩ giống như chúng ta chỉ cần tu luyện thật chăm, sau khi Luyện Khí đại viên mãn, luyện hóa một ít Trúc Cơ Đan thì có thể hoàn thành Trúc Cơ!

Thế nhưng các ngươi thì không thể, các tu sĩ có Tiên Thân Đạo Thể rất được Hỗn Nguyên tông coi trọng, không cho các ngươi dùng Trúc Cơ Đan để Trúc Cơ mà phải tham gia một thí luyện, gọi là Tố Bản Quy Nguyên, lợi dụng đặc tính Tiên Thân Đạo Thể của các ngươi để mà Trúc Cơ.

Nghe nói thí luyện này khó khăn muôn vàn, nếu thí luyện thành công thì các ngươi không cần dùng đan dược gì cũng có thể bằng vào thực lực của mình thoải mái Trúc Cơ, một bước lên trời.

Nếu như thí luyện không thành, cho dù dùng Trúc Cơ Đan thì cũng không thể Trúc Cơ, lãng phí cả đời.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là vào Hỗn Nguyên tông nội môn!”

Lạc Ly cùng Phong Tử Hư nhìn nhau, không ngờ còn có chuyện như thế.

Lạc Ly mỉm cười, nói: “Không sợ, binh tới tướng ngăn, nước tới đất chặn!”

Phong Tử Hư cũng nói: “Đúng vậy, chính là như thế!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.