Chương trước
Chương sau
Ánh mắt của mọi người đổ dồn lên Lạc Ly, Lạc Ly vừa muốn lên tiếng, đột nhiên không trung chợt lóe. Không gian chuyển hóa, lại một Nguyên Anh pháp ảnh truyền tống tới đây.

Bạch quang chợt lóe, một đoàn bạch quang từ từ ngưng thành hình người, đồ đen đầu bạc, đầu bạc xõa quá thắt lưng, ngũ quan sắc xảo, mắt phượng mi dài. Hai mắt giống như u đàm, sáng mà trống vắng. Da thịt trắng noãn mịn màn như ngọc thạch. Nhìn toàn thân, chỉ có hai màu trắng đen. Tự nhiên có loại cao ngạo lạnh lùng không nói nên lời.

Nhìn thấy người này, Mộc quản sự tiếp tục hành lễ, nói: “Bái kiến Phong Sương tổ sư!”

Người nọ gật đầu với Mộc quản sự xem như đáp lời, hắn nhìn về phía mọi người!

Lập tức có ngoại môn đệ tử đến hành lễ nói: “Bái kiến Phong Sương tổ sư!”

“Bái kiến Phong Sương tổ sư!”

Một bên Hạc Chu Chân Quân nhìn thấy Phong Sương Chân Quân, cũng đi tới hành lễ: “Bái kiến Phong Sương sư thúc!”

Người này là một trong những Nguyên Anh của Hỗn Nguyên tông. Phong Sương Chân Quân!

Phong Sương Chân Quân nhìn Hạc Chu, lên tiếng:

“Tiểu Hạc, vừa rồi là ai sáng chế Già Thiên La Võng?”

Hạc Thuyền chỉ vào Lạc Ly, nói: “Sư thúc, chính là hắn! Kẻ này gọi là Lạc Ly, đệ tử mới vào ngoại môn!”

Phong Sương Chân Quân nhìn Lạc Ly, nói: “Giỏi, giỏi, giỏi lắm!

Lưới này tuy còn non nớt, có rất nhiều chỗ không đủ nhưng ẩn chứa phù thuật Huyết Hải tông, phù thuật Huyết Ma tông, phù thuật Bắc Thần tông, vu chú thuật Hắc Vũ Ma Vu tông, dưỡng huyệt thuật Bát Thần quan, chân ngôn thuật Đạo Đức tông! Có thể nói phù đạo biến hóa cực hạn, ẩn chứa đại đạo thiên địa pháp tắc, cân nhắc tốt thì có thể dẫn ra vô số bí pháp!

Lưới này, ta rất thích, ta đại biểu Hỗn Nguyên tông Diêu Quang nhất mạch. Muốn mua quyền sử dụng độc quyền của pháp này, không biết Lạc Ly ngươi có chịu bán ra hay không?”

Lời của hắn y hệt như Hạc Chu, xem ra anh hùng có chung cái nhìn!

Lạc Ly vừa định trả lời thì không gian lại động đậy!

Lại một pháp ảnh khác xuất hiện, pháp ảnh này là một tu sĩ trung niên, mặc đạo bào đỏ thẫm, tóc xõa tới vai, dáng vấp quyến cuồng, mặt nuôi râu ngắn, mặt như mỹ ngọc.

Nhìn thấy người này, Mộc quản sự tiếp tục hành lễ, nói: “Bái kiến Cô Thành sư thúc!”

Những người khác lập tức hành lễ theo: “Bái kiến Cô Thành tổ sư!”

“Bái kiến Cô Thành tổ sư!”

Người này là một trong các Nguyên Anh Chân Quân của Hỗn Nguyên tông, Cô Thành Chân Quân!

Hắn nhìn Phong Sương Chân Quân cùng Hạc Chu Chân Quân, cười ha ha, nói: “Động tác của hai người các ngươi mau lẹ, đến trước ta, thế nào, kết quả sao rồi?”

Hạc Chu cười một tiếng, trả lời: “Còn chưa có đáp án đã bị ngươi đánh gãy!”

Cô Thành Chân Quân cười ha ha, nói: “Già Thiên La Võng này tuy còn non nớt nhưng trong đó ẩn chứa phù đạo cực hạn, là tiểu tử nào sáng tạo ra pháp khí này.”

Hạc Chu chỉ Lạc Ly nói: “Chính là hắn, hắn gọi là Lạc Ly!”

Cô Thành Chân Quân nhìn Lạc Ly nói: “Giỏi, giỏi, giỏi lắm!

Lưới này…”

Hạc Chu Chân Nhân tằng hắng một tiếng cắt ngang lời nói của Cô Thành Chân Quân, nói: “Đừng nói nữa, lời này chúng ta đã nói hai lần rồi, chờ xem, ngươi đến rồi, những người khác cũng sẽ đến nhanh thôi.”

Cô Thành Chân Quân lại cười ha ha, người này vô cùng hào sảng, hắn nói: “Được, được, chúng ta chờ chút xem, tên tiểu tử Thiên Vân kia chắc sẽ tới nhanh thôi nhỉ?”

Lời vừa ra, nhất thời không gian lại biến đổi.

Không gian biến hóa, quả nhiên lại một đạo pháp ảnh xuất hiện. Đây là một nữ tu, dáng vẻ sắc xảo, mắt đẹp tóc dài, rất là uyển mị. Thế nhưng gương mặt hơi gầy, thần tuyến hơi có góc cạnh, hòa tan đi nét quyến rũ thiên nhiên, khi cười hay không cười đều có một loại thanh quý, cao cao khí phái!

Nhìn thấy người này Mộc quản sự tiếp tục hành lễ, nói: “Ra mắt Thiện Vân sư tỷ!”

Những người khác lập tức hành lễ theo: “Bái kiến Thiện Vân tổ sư!”

“Bái kiến Thiện Vân tổ sư!”

Người này là một trong các Nguyên Anh Chân Quân của Hỗn Nguyên tông, Thiện Vân Chân Quân!

Thiện Vân Chân Quân nhìn Mộc quản sự, nói: “Nhiều năm không gặp, tiểu Mộc, gần đây tốt chứ?”

Khuôn mặt mộc ngẫu của Mộc quản sự không chút thay đổi lại như đang cười, nói: “Đa ta sư tỷ nhớ ta, vẫn còn sống!”

Sau đó Thiện Vân Chân Quân nhìn những người khác, phân biệt hành lễ: “Ra mắt Phong Sương sư tổ!” “Ra mắt Cô Thành sư bá!” “Ra mắt Hạc Chu sư thúc!”

Mọi người đều đáp lễ, “Ta biết chắc Thiện Vân ngươi sẽ đến ngay!”

Thiện Vân Chân Quân trả lời: “Già Thiên La Võng tuy còn non nớt, có rất nhiều chỗ thiếu sót, nhưng ẩn chứa Huyết Hải tông….”

“Dừng, dừng, đã nói ba lượt rồi!”

Thiện Vân Chân Quân cười ha ha, nói: “Lưới này vô cùng thích hợp Hư Thần nhất mạch của ta, mà hình như pháp này cũng thích hợp với Tinh Chân nhất mạch của sư bá!”

Cô Thành Chân Quân gật đầu nói: “Phải, phải, tuy pháp này còn rất non nớt nhưng cái ý ẩn chứa trong đó lại mở ra một con đường mới, pháp này đối với chúng ta đều rất có dẫn dắt.

Ngươi xem mười hai mạch Hỗn Nguyên tông đã tới đây bốn mạch Tịnh Hỏa, Hư Thần, Diêu Quang, Tinh Chân. Thế nhưng ta cảm thấy Khôn Trượng sẽ nhanh chóng tới đây thôi, pháp này cũng mười phần dẫn dắt Chập Tàng nhất mạch!”

Theo lời nói của Cô Thành Chân Quân, không gian lại nhúc nhích, lại xuất hiện một pháp ảnh Chân Quân.

Người này là một tráng hán, thô tráng có sức, toàn thân trên dưới giống như tràn ngập lực lượng nổ mạnh, khuôn mặt tục tằng, lại thêm đôi mắt rét căm căm, khiến cho người khác e ngại.

Mộc quản sự lập tức hành lễ nói: “Bái kiến Khôn Trượng sư thúc!”

Các đệ tử ngoại môn không khỏi thở dài một tiếng, lại có người tới nữa!

“Bái kiến Khôn Trượng tổ sư!”

“Bái kiến Khôn Trượng tổ sư!”

Người này là một trong các Nguyên Anh Chân Quân của Hỗn Nguyên tông, Khôn Trượng Chân Quân!

Khôn Trượng Chân Quân xuất hiện, liếc nhìn mọi người, gật đầu, yên lặng không nói, nhưng những người khác đều đã thích ứng sự trầm mặc của hắn.

Cuối cùng vẫn là Hạc Chu Chân Quân nhìn Lạc Ly nói: “Bị đánh gãy vài lần, Lạc Ly, ta đại biểu năm mạch Tinh Chân, Tịnh Hỏa, Hư Thần, Diêu Quang, Chập Tàng của Hỗn Nguyên tông muốn mua quyền sử dụng độc quyền của pháp này, không biết Lạc Ly ngươi có nguyện ý bán hay không?”

Nhất thời toàn bộ ánh mắt đổ dồn lên Lạc Ly.

Lạc Ly hít sâu một hơi, mở miệng nói: “Thực có lỗi, Hạc Chu tổ sư, ta không muốn bán Già Thiên La Võng này!”

Lời này thốt ra, mọi người lập tức choáng váng, không ai nghĩ tới Lạc Ly lại trả lời như thế!

Thế nhưng Lạc Ly nói tiếp: “Ta sẽ không bán Già Thiên La Võng, nhưng ta nguyện ý dâng tặng cho năm mạch Hỗn Nguyên tông Tịnh Chân, Tịnh Hỏa, Hư Thần, Diêu Quang, Chập Tàng mà không cần phải trả phí sử dụng độc quyền gì cả.

Không chỉ như thế, Già Thiên La Võng có thể trực tiếp trở thành pháp thuật công lập của Hỗn Nguyên tông, đệ tử Hỗn Nguyên tông ai cũng có thể tùy ý sử dụng tu luyện.”

Mọi người thở ra, kháo, suýt nữa bị tiểu tử này hù chết!

Thế nhưng có người lại nghĩ ngay: “Tiểu tử giảo hoạt, ánh mắt lâu dài, có thứ gì đáng giá hơn độ hảo cảm của Nguyên Anh Chân Quân chứ. Nếu tiểu tử này lọt vào pháp nhãn của những Nguyên Anh Chân Quân đó, lúc cao hứng thu nhận làm đệ tử thì quả là một bước lên trời.

Còn chuyện miễn phí đưa tặng? Chọi trứng thì có, nói là miễn phí nhưng những Nguyên Anh Chân Quân đó sao lại chiếm chút tiện nghi đó của hắn, trái lại sẽ cho nhiều hơn.”

“Tiểu tử này quá quỷ quyệt rồi, để hắn chiệm tiện nghi rồi!”

“Phải, phải, tiện nghi lớn luôn!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.