Chương trước
Chương sau
Pham Vô Kiếp cười lạnh một tiếng, nói: “Tốt lắm, một khi đã như vậy thì ta không dùng linh thạch, Lạc Ly sư huynh xem thử.”

Dứt lời, hắn lấy ra một viên đá, chỉ thấy trên mặt văn lộ khúc triết có trí, ngầm có quy luật, vật ấy vừa xuất hiện, tất cả mọi người ở đây đều cảm nhận đươc một sợi khí tức âm lương không ngừng lưu chuyển, giống như nhiệt độ của toàn bộ thế giới đều giảm xuống theo sự xuất hiện của viên đá này.

Phạm Vô Kiếp nói: “Thiên địa linh vật Băng Thạch, giá trị hai mươi vạn linh thạch, Lạc Ly sư huynh, ngươi xem vật này như thế nào? Có thể đổi được bao nhiêu Thái Bạch Chân Linh Túy Long Tiên Tửu của ngươi.”

Tu luyện Hỗn Nguyên thất pháp, nhu cầu đầu tiên là pháp bảo Động Thiên, nhu cầu thứ hai chính là thiên địa linh vật.

Ở Hỗn Nguyên tông thì thiên địa linh vật đại biểu cho sức mạnh, chính là bảo vật mà đệ tử Hỗn Nguyên tông cần nhất.

Nhìn thấy vật đó, mọi người lập tức hít sâu, ánh mắt sáng lên!

Lạc Ly nhìn qua, chỉ cười, nói: “Thiên địa linh vật Băng Thạch cùng lắm chỉ là Hoàng giai trung phẩm, đừng tưởng rằng chỉ có ngươi có, ta cũng có!”

Nói dứt, Lạc Ly lấy ra một viên đồng lớn cỡ đầu người, thoạt nhìn rất giống thiên địa linh vật do ngàn hạt hải sa tạo thành, phát ra thanh quang u u, rất xinh đẹp.

Phạm Vô Kiếp nhìn thấy thứ đó thì sửng sốt, chần chờ nói: “Thiên Sa Đồng!”

Lạc Ly gật đầu nói: “Đúng vậy, thế nào, ngươi ra Băng Thạch, ta ra Thiên Sa Đồng. Hơn nữa, ngươi xem…”

Nói dứt, Lạc Ly lại lấy ra một vật, đây là một mộc khối ruột đen mặt tím, tỏa ra màu sắc yêu diễm ướt át, mang theo một cảm giác thần diệu. Tinh tế cảm thụ, mộc khối này phát ra ngoài một dao động linh khí vững vàng, dao động linh khí đó trình tự rõ ràng, nở rộ tầng tầng lớp lớp, giống như một đóa hoa nở rộ. Yên lặng cảm thụ, trong đó có một lực lượng tinh thần cứng cỏi bất khuất, giống như có thể trong tức thời nở rộ ra vẻ đẹp vĩnh hằng vượt xa trần thế.

Phạm Vô Kiếp nhất thời ngậm miệng, hơn nửa ngày sau mới nói: “Đây là Ô Thần Mộc!”

Lạc Ly nói: “Đúng vậy, Phạm Vô Kiếp, ngươi còn thiên địa linh vật để cược không?”

Phạm Vô Kiếp khẽ cắn môi, nói: “Ta vẫn còn!”

Nói xong hắn lấy ra một khối ngọc bích, ngọc này toàn thân ngưng bích, trong suốt sáng oánh, trên mặt có hoa văn thiên nhiên tạo thành thần chú trừ tà, góc ngọc cao nhọn, rất thần vận. Xem xét tỉ mỉ, văn lộ đó lại mười phần thâm ảo, hiển nhiên không phải vật phàm.

Lần này tới lượt Lạc Ly chần chờ, Lạc Ly nói: “Đây là loại hi hữu trong thiên địa linh vật, thiên địa linh ngọc. Chẳng lẽ là Tích Tà Thúy?”

Phạm Vô Kiếp gật đầu nói: “Phải, chính là Huyền giai thiên địa linh ngọc Tích Tà Thúy, Lạc Ly, ba bốn cái Ô Thần Mộc của ngươi mới giá trị bằng một Tích Tà Thúy cua ta!”

Lạc Ly cười một tiếng, nói: “Không phải thiên địa linh vật nằm ngoài ngũ hành thôi sao? Ta cũng có. Ngươi xem đây là cái gì.”

Nói xong, hắn lấy ra một viên cầu sáng lớn cỡ nắm tay phát ra lôi quang màu xanh chói mắt do vô số lôi điện màu xanh tạo thành.

Phạm Vô Kiếp thần sắc ngưng trọng, nói: “Cửu Chuyển Thanh Lôi?”

Lạc Ly nói: “Phải, không kém hơn Tích Tà Thúy của ngươi chút nào. Có dám cược hay không?”

Phạm Vô Kiếp gật đầu nói: “Được, ta cược với ngươi, ta ra Băng Thạch, Tích Tà Thúy, ngươi ra Thiên Sa Đồng, Cửu Chuyển Thanh Lôi. Chúng ta cược một ván, xem thử xem ai là đệ nhất thí luyện lần này!”

Lạc Ly nói: “Được, chúng ta cược!”

Hai người vỗ tay ba cái, đổ ước thành lập.

Đột nhiên Phong Tử Hư nãy giờ im lặng ở một bên nói: “Lạc Ly, có dám đánh cược Ô Thần Mộc của ngươi với ta không.”

Nói xong, hắn lấy ra một thiên địa linh vật, đây là viên cầu sắc kim chúc to chừng một tấc, trong đó có vô số khí tức quay xung quanh bên trên cầu sắc, có quy tắc lưu động biến hóa, khí tức chứa bên trong nhiều khó đếm hết, chỉ sợ không dưới một vạn sợi!

Lạc Ly nhìn qua, nói: “Thiên địa linh vật Hoàng giai Diễn Chân Ngân?”

Phong Tử Hư gật đầu nói: “Đúng vậy, ngươi có dám cược với ta không, trong chúng ta ai được thí luyện đệ nhất thì người đó thắng được thiên địa linh vật.”

Lạc Ly cười nói: “Được, tính thêm ngươi.”

Lời còn chưa dứt đã có người hô: “Chờ một chút, ta cược với ngươi!”

Người nói chính là Nhạc Thiên Phong, trên trận bàn trong tay hắn xuất hiện một đoàn hỏa diễm. Hỏa diễm đó nhìn qua thì có màu xàm trắng nhàn nhạt, nhưng nhìn kĩ thì lại giống như có hàng ngàn tầng lửa đốt chung với nhau, có cảm giác nhìn không thấu, còn có dị tướng rất mê hoặc.

Hắn thấy Lạc Ly đã đánh cược với Phong Tử Hư thì không khỏi chau mày, mình đã nói chậm, người ta đã cược nhau rồi.

Lạc Ly nhìn hỏa diễm đó, không khỏi nói: “Thiên địa linh hỏa Huyền giai U Minh Âm Hỏa!”

Phong Tử Hư ở một bên nói: “Lạc Ly, ngươi đã cược với ta rồi, không thể thay đổi!”

Lạc Ly cười nói: “Yên tâm đi, thế nhưng thứ này ta cũng muốn cược!”

Nói xong, Lạc Ly lấy ra một trận bàn, trong đó có một đoàn hỏa diễm. Hỏa diễm đó to chừng một quả trứng chim, màu của hỏa diễm là màu ngọc bích, phát ra thúy quang, bên trong có hai quang điểm như ngân long đang uốn lượn, đang bay liệng. Rõ ràng là đứng im, nhưng dùng mắt để nhìn thì lại thấy ngàn vạn biến hóa, sinh động hoạt bát.

Nhìn hỏa diễm này, Nhạc Thiên Phong lập tức sáng mắt, nói: “Đây là, đây là…”

Hắn không nói được tên, Lạc Ly nói: “Thiên địa linh hỏa Huyền giai Bích Thủy Thiên Hỏa!

Thế nào, cược hay không?”

Nhạc Thiên Phong lập tức hô: “Ta cược, ta cược!”

Lạc Ly cố ý nói: “Cá cược của ta với ngươi là cược ngươi đệ nhất hay cược Phạm Vô Kiếp đệ nhất?”

Nhạc Thiên Phong hừ lạnh một tiếng nói: “Tự nhiên là ta, ngươi ta ai đệ nhất thì người đó thắng được thiên địa linh hỏa của đối phương!”

Lạc Ly nói: “Được, đánh cược thành lập!”

Sau đó Lạc Ly nhìn bốn phía nói: “Còn có ai muốn cược với ta, hoan nghênh tiến đến đưa bảo.”

Lạc Ly vẫn còn Thái Hạo Chân Thủy, Vô Hình Chân Thủy, vẫn còn cược được với hai người. Thế nhưng bốn phía im ắng, thiên địa linh vật không phải là thứ mà ai cũng có, vô cùng quý trọng. Lạc Ly lại hỏi ba tiếng, không ai trả lời, một người hỏi, ngàn người im lặng, rất uy phong!

Vốn là Lạc Ly cược với Phạm Vô Kiếp, nhưng sau đó lại trở thành Lạc Ly khiêu chiến quần hùng thiên hạ, Phạm Vô Kiếp hoàn toàn trở thành vật làm nền nên khiến hắn buồn bực không thôi. Thế nhưng Tân Nguyên tổ sư chỉ cho hắn hai thiên địa linh vật này, trong tay không có hàng nên chỉ có thể xem náo nhiệt.

Đúng lúc này thanh âm của Mộc quản sự truyền đến:

“Các vị đệ tử, còn trăm tức nữa thì thí luyện sẽ bắt đầu, xin các vị đệ tử chuẩn bị!”

Lạc Ly không hô nữa mà thu hồi toàn bộ thiên địa linh vật, sau đó hít một hơi sâu, bắt đầu chuẩn bị. Hắn nhìn hỏa hồng đại nhật, yên lặng chuẩn bị!

Những người khác cũng yên lặng chuẩn bị, lúc này thanh âm của Mộc quản sự truyền tới:

“Mười, chín, tám, bảy… ba, hai, một, bắt đầu!”

Thí luyện bắt đầu, mọi người bắt đầu hấp thu linh khí từ nguồn linh khí mình đã chọn để chế tạo Linh Quang Ti.

Thế nhưng Lạc Ly lại không ra tay sớm, hắn chỉ nhìn thái dương chứ không cử động, yên lặng nhìn, cảm nhận sự biến hóa của thái dương sau khi bị người khác hấp thu Linh Quang Ti.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.