Chương trước
Chương sau
Ảm Thủy tổ sư nói: “Tốt, ta cho ngươi cả đời vô hối! Sư đệ, xin tổ sư thưởng pháp!”

Bộc Ngư tổ sư cũng gật đầu, hai người cùng niệm chú:

“Liệt tổ liệt tông tại thượng, đệ tử Ảm Thủy [Bộc Ngư] vô dụng vì bảo vệ tông môn, cung thỉnh liệt tổ liệt tông thưởng pháp vào thiên địa, thủ hộ tông môn, vạn thế bất diệt!

Cửu dương ứng kì, đạo ứng nguyên hoàng, đạo chân bảo bí, thận vật vọng tuyên. Hoàng kim vì giản, bạch ngân kết biên, tử bút thư văn, tề thanh hợp chân, tụng vịnh thử thiên, ngọc hưởng liêu lãng, thanh biểu cửu thiên, thông thần trí linh, phản hoa bồi niên, du diệu quan động chân.

Cố sống qua ngày, thiên địa đồng căn, hiểu thấu được đạo, thượng tiên che chở…”

Theo chú ngữ của bọn họ, đại hải phạm vi ngàn dặm xung quanh phát ra tiếng cộng minh vô tận.

Đùng đùng đùng, từng đạo phù văn kì dị tạo thành pháp trận, từ từ dâng lên trong phạm vi ngàn dặm đại hải, đồng thời, trên toàn bộ không trung vang lên vô số tiên âm, thanh âm dễ nghe vô cùng, khiến cho người ta say mê không thôi, vô số hoa tươi rớt xuống từ bầu trời, gặp vật tan rã. Ngàn luồng ánh sáng, khiến người ta không nhìn rõ phương hướng.

Thấy cảnh này, Hổ Thiện chân nhân chau mày, nói: “Tổ sư tiên trận, Thiên Lí Đồng Tâm?”

Chốc lát, một cái chớp lóe, Lạc Ly phát hiện Vương Ngũ, A Tửu, Thất Trúc, Thiên Đô biến mất khỏi Bàn Cổ Thế Giới, bọn họ xuất hiện ở bên cạnh Hổ Thiện chân nhân.

Hổ Thiện chân nhân nhìn bọn họ nói: “Các ngươi cũng đừng ở không, cùng nhau lên, chúng ta tổ trận! Giúp ta phá địch!”

Bốn người cùng nhau trả lời: “Đệ tử biết!”

Sau đó A Tửu vươn ra một ngón tay, nói: “Hỏa!”

Hỗn Nguyên Thất Pháp mà tu sĩ Trúc Cơ kì của Hỗn Nguyên tông tu luyện có hai lộ tuyến, một là tu đủ ngũ hành, một là đơn hành thông thiên, hoặc Trúc Cơ kì kết thành Ngũ Pháp Thánh Địa, đồng thời tu luyện Hỗn Nguyên Ngũ Pháp, hoặc chỉ kết thành một Ngũ Pháp Thánh Địa, chuyên tu một môn đại pháp.

A Tửu chuyên tu Vạn Ngục Viêm, cho nên hắn vươn một ngón tay, nói ra chuyên tu của mình, như thế bốn người còn lại sẽ không lựa chọn pháp này, chỉ có thể lựa chọn bốn pháp còn lại, năm người dùng kim mộc thủy hỏa thổ kết thành chiến trận mạnh mẽ!

Hổ Thiện chân nhân gật đầu nói: “Tốt, bố trận! Tiên thiên địa sinh, duy tượng vô hình, yểu yểu minh minh, tịch liêu đạm mạc, bất văn kì thanh, cường vi chi danh, cao bất khả cực, thâm bất khả trắc, bao khỏa thiên địa, bẩm thụ vô hình, nguyên lưu châu châu, trùng nhi bất doanh, ước nhi năng trương, u nhi năng minh, nhu nhi năng cương, hàm âm thổ dương….”

Theo Hổ Thiện chân nhân niệm chú, A Tửu mở miệng quát: “Ngũ hành huyễn hóa hỏa ngưng chân.”

Sau đó Thất Trúc quát: “Vô định vô hình thủy vô tình.”

Sau đó Thiên Đô quát: “Vạn vật chân sinh mộc kinh cức.”

Sau đó Vương Ngũ quát: “Tiềm long vật dụng kim linh tinh.”

Cuối cùng Hổ Thiện chân nhân quát: “Vạn vật quy nguyên thổ côn lôn.”

Theo năm người bọn họ lớn tiếng thi pháp, nháy mắt, trên người năm người xuất hiện năm đạo hào quang, kim mộc thủy hỏa thổ, ngũ hành câu toàn, nháy mắt năm đạo hào quang hợp lại… năm người biến mất không thấy, rõ đang biến hóa!

Nơi đó không còn có năm người Hổ Thiện chân nhân nữa mà chỉ còn một đoàn tinh quang, sau đó tinh quang biến đổi, hóa thành một pháp tướng thật lớn!

Pháp tướng này do yêu khí tạo thành, một tòa thần ma lập lòe. Tòa thần ma này thân cao mười trượng, dáng vẻ dữ tợn khủng bố. Nó có khuôn mặt tam giác, trước một mặt, trải phải một mặt, dưới nách mọc ra sáu cánh tay, trên mỗi cánh tay cầm một thanh pháp khí. Nó không phải thật thể mà do ma khí ngưng tụ hóa thành, xung quanh lượn lờ vô số ma khí, nhìn qua khí thế phi phàm.

Sáu cánh tay, hoặc cầm cự sơn trong tay, hoạc cầm kim cương trượng trong tay, hoặc cầm liệt hỏa kiếm trong tay, hoặc cầm thanh mộc chùy trong tay, hoặc tay bấm pháp quyết, hoặc tay cầm lôi điện. Trên khuôn mặt tam giác đó hiện ra nét dữ tợn, trên đầu đội pháp quan ngũ sắc to lớn, dưới liệt diễm kim quang, hiện ra ba đoàn bóng mờ.

Bên trong sáu con mắt, thần quang nội uẩn, giống như liệt diễm kim quang, có một loại sóng như thực chất phát tán từ bên trong, tràn ngập vào thiên địa.

Nhìn biến thân này, Lạc Ly không khỏi hô: “Ba đầu sáu tay!”

Bên tai, Hổ Thiện chân nhân nói: “Đúng vậy, Hỗn Nguyên chiến trận Ma Huyền Âm biến thứ bảy Ba Đầu Sáu Tay Chiến Tu La! Các bạn trẻ, hãy xem ta phá địch!”

Nói xong lời đó, pháp tướng rống to một tiếng, nhảy mạnh lên, nháy mắt đi mười dặm, phóng về phía Ảm Thủy tổ sư cùng Bộc Ngư tổ sư, sáu tay cũng vung vẫy, thiên địa nguyên khí phạm vi trăm dặm đều bị chúng nó làm hỗn loạn không sao chịu nổi, thiên địa nổ vang, nơi nơi đều là tiếng nổ vang dữ dội, pháp trận trải rộng ngàn dặm bắt đầu phát ra một tiếng nổ vang, bắt đầu nổ tung!

Đám Lạc Ly nhe thấy tiếng rống thét vô tận vang bên tai, lúc này pháp tướng như cuồng ma, phát ra tiếng rống thét, sáu tay luân chuyển, không nói nhiều lời, chỉ một chữ, đánh!

“Ta đánh, ta đánh, ta đánh đánh đánh…”

Đùng đùng đùng, đám Lạc Ly không nhìn rõ cảnh bên trong thủy kính, chỉ nghe thấy tiếng nổ đùng đùng, còn có tiếng kêu thảm thiết của Ảm Thủy tổ sư cùng Bộc Ngư tổ sư, đột nhiên nổ vang một tiếng, oành!

Tấm thủy kính vô cùng to lớn lại bị chấn nát, đám Lạc Ly trong Bàn Cổ Thế Giới đều bị quật ngã, chờ khi bọn họ bò lên, thủy kính đã khôi phục trở lại, mới thấy chiến đấu đã chấm dứt!

Ngàn dặm biển, sóng cuộn mãnh liệt, toàn bộ pháp trận vỡ tung, đám người Hổ Thiện chân nhân đã tách nhau ra, pháp tướng to lớn cũng tiêu tán hoàn toàn.

Ảm Thủy tổ sư cùng Bộc Ngư tổ sư biệt tích, năm người Hổ Thiện chân nhân vây quanh nơi đó, giống như đang chia nhau gì đó, sau đó đám Lạc Ly chợt lóe, phát hiện mình đã rời khỏi Bàn Cổ Thế Giới, quay trở lại Thiên Lãng môn, mấy người Hổ Thiện chân nhân đang ở bên cạnh họ.

Nhìn lại, Vương Ngũ A Tửu cười ha ha, Vương Ngũ cầm trong tay một pháp bào, nhìn rất quen mắt, rõ ràng chính là áo mặc trên người của Ảm Thủy tổ sư, nhìn thấy pháp bào này, Lạc Ly biết, ngay cả pháp bào trên người Ảm Thủy Bộc Ngư cũng bị người ta lấy mất, kết cục không nói cũng biết!

Hổ Thiện chân nhân nhìn đám Lạc Ly, nói: “Được rồi, chuyện này đã xong, thế nhưng còn kém một chuyện cuối, đó là không tìm thấy nguyên thể của Lục Lục Hồ Lô trong di vật của Ảm Thủy Bộc Ngư, bọn họ nhất định đã luyện thành nó, chỉ kém sáu người các ngươi làm nguyên thai, cho nên nhất định phải tìm được vật đó! Tuyệt đối không thể đánh mát, bị tà ma đạt được!”

Thất Trúc ở bên cạnh nói: “Thông qua Tử Trúc Vấn Tâm, nguyên thể của Lục Lục Chân Nguyên Hồ Lô ở ngay trong Thiên Lãng môn này, cho nên mọi người bắt đầu tìm đi.

Phải rồi, nói qua quy tắc phân phối chiến lợi phẩm của Hỗn Nguyên tông chúng ta, ai lấy được thì là của người đó, Ảm Thủy Bộc Ngư nếu bị sư phụ tiêu diệt, chiến lợi phẩm của bọn họ thuộc về sư phụ, nhưng chiến trận cuối cùng, bốn người chúng ta đều ra tay cho nên mỗi người chúng ta cũng có thu hoạch, mà các ngươi chỉ xem chiến, cho nên các ngươi không được phân chiến lợi phẩm!

Mặt khác hiện tại ai tìm được Lục Lục Chân Nguyên Hồ Lô thì cũng như vậy, ai tìm được thì là của người đó, lưu lại cho mình dùng hay nộp lên môn phái đều là việc của các ngươi, tốt lắm, mọi người đi tìm thôi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.