Chính là bởi vì trận này, chiến thuật thi hải của Bắc Mang phái, không thể có hiệu quả, tiến lên đánh không phá trận này, đều bị Hỗn Nguyên chùy của đám người Lục Thanh đập thành bụi phấn, cho nên hai bên mới có thể hình thành cục diện giằng co!
Nhìn vài lần, Lạc Ly cười, chậm rãi đi ra, cao giọng nói:
“Đấu lạp vi phàm phiến tác chu, ngũ hồ tứ hải nhâm ngao du.
Đại thiên sa giới tu du chí, thạch lạn tùng khô kinh kỉ thu”.
Nhìn thấy Lạc Ly xuất hiện, đám người Lục Thanh nhịn không được hô: “Lạc Ly ca!”
“Lạc Ly sư huynh!”
Đệ tử Bắc Mang phái bên kia, nhìn thấy Lạc Ly, có người hô:
“Người này một mình, không có chiến trận che chở, lên, giết hắn!”
“Giết hắn, giết hắn, hấp thu huyết nhục của hắn, bảo bảo này của ta!”
“Lên, giết hắn!”
Nhất thời gian, hơn ba mươi cương thi hướng về Lạc Ly nhảy dựng lên xông lại!
Lạc Ly nhìn bọn họ quát: “Các ngươi lại dám công kích đệ tử Hỗn Nguyên tông, coi rẻ Hỗn Nguyên tông ta! Đáng chết!
Nếu muốn không chết, quay mặt góc tường, quỳ xuống, lấy tay nắm lỗ tai, tạm tha các ngươi một mạng!”
Thốt ra lời này, đệ tử Bắc Mang phái cười ha ha, thật giống như nhìn đứa ngốc vậy mà nhìn Lạc Ly!
Cương thi nọ đã vọt tới bên người Lạc Ly năm mươi trượng, Lạc Ly lắc đầu nói:
“Vậy không có cách nào, nếu các ngươi đã không muốn sống, vậy đều chết đi!”
“Các ngươi, thế mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-doc-hanh/2527173/chuong-192-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.