Trần Thực ném bút, cười nói:
"Gia gia, ông hồ đồ, lại định ngăn cản ta truyền pháp thiên hạ, ông nên vui mừng vì ta hậu sinh khả úy mới phải. May mà ta liệu được ông lúc già hồ đồ, nhất định sẽ đến ngăn cản, vì vậy sớm đã chuẩn bị. Ông yên tâm, ông là gia gia của ta, ông bất nhân ta không thể bất nghĩa. Ta sẽ không giết ông và mấy vị thúc thẩm đâu."
Trần Dần Đô hừ một tiếng, rất bất mãn với lời của hắn, nói:
"Ngươi làm sao tính được ta sẽ đến? Lại làm sao biết Sa Thu Đồng và Lão Đỗ đầu cũng sẽ đến."
Ông ta ý đồ nhắc lên tu vi, nhưng lại bị Trần Thực vừa rồi một bút cấm chế, nửa điểm tu vi cũng không thể điều động. Nhưng ông ta không hề hoảng hốt, thầm nghĩ:
"Tiểu Thập cấm cố Nguyên Phù của ta, lấy trí tuệ của ta cộng thêm Thiên Đạo Trí Não, không bao lâu liền có thể phá giải."
Trần Thực mỉm cười, nói:
"Ta tự có thiên cơ diệu toán."
"Nhất cử nhất động của các ngươi, đều không gạt được ta. Gia gia, Thiên Đạo Trí Não của ông đâu?"
Trần Dần Đô nghe vậy, dù ông ta trước nay luôn bình tĩnh ung dung, giờ phút này cũng có chút kinh hoảng thất thố.
Trần Thực nói:
"Gia gia không muốn giao ra, vậy ta tự mình đến lấy."
Trần Thực đi đến bên cạnh ông ta, đầu ngón tay thanh quang lưu chuyển, hóa thành từng con linh điệp màu xanh, dò xét hư không xung quanh ông ta, rất nhanh liền đưa tay bắt vào hư không, lôi ra một cái rương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4723972/chuong-805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.