Trán Lý Thiên Vương rịn mồ hôi lạnh, Linh Lung hoàng kim bảo tháp trong tay cũng trở nên bỏng rát.
Hắn ta không sao ngờ tới, Tử Vi Đại Đế giúp Trần Thực lên tiếng, chẳng qua chỉ vì khi nãy Trần Thực đề nghị điều tra Lý Thiên Vương, Tử Vi Đại Đế lại nói một câu bênh vực cho Lý Thiên Vương.
Trần Thực liền hướng về phía Tử Vi Đại Đế, ánh mắt đầy vẻ cảm kích.
Sắc mặt Tử Vi Đại Đế nghiêm nghị, không hề nhìn lại hắn.
Xưa nay xử thế của Tử Vi Đại Đế vốn như vậy, hoặc là không giúp ai cả, hoặc là giúp cả hai bên một tay, nước trong hai bát phải san đều, không thể bên trọng bên khinh.
Đã vậy, vừa rồi ngài giúp Lý Thiên Vương nói một câu, thì nay giúp Trần Thực một câu cũng là để cân bằng cho thỏa đáng.
Hậu Thổ Nương Nương liếc mắt nhìn quanh bốn phía, cất giọng lạnh nhạt: “Không có đạo hữu nào đứng ra biện giải cho Lý Thiên Vương sao? Vậy thì đủ thấy trong lòng các vị cũng cho rằng Lý Thiên Vương có vấn đề, đáng bị điều tra.”
Sự im lặng của các vị đại năng Thiên Đình vang dội như sấm nổ.
Gân xanh trên trán Lý Thiên Vương nổi phồng, Nam Cực Trường Sinh Đại Đế cùng các vị khác không đứng ra cầu tình cho hắn, chẳng qua bởi hắn với đám người kia vốn không có nhiều lợi ích ràng buộc, giao tình cũng nhạt nhòa. Suy cho cùng, hắn là đại nguyên soái thống lĩnh binh mã số một của Thiên Đình, là thần tử trực thuộc Ngọc Đế Đại Thiên Tôn, không tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646518/chuong-699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.