Trần Thực không hề làm khó nàng, chỉ mỉm cười nói:
"Đều là người nhà, mau đứng lên đi."
Phong Hồi Tuyết liền đứng thẳng người, trong lòng vẫn ẩn chứa mấy phần không vui.
Tại Huyền Hoàng Hải, Trần Thực là nghĩa tử của Hậu Thổ Hoàng Địa Kỳ, nàng buộc phải gọi hắn là điện hạ. Không ngờ sau khi phản xuất Huyền Hoàng Hải, đặt chân vào Tiên Đình rồi, nàng vẫn phải đứng dưới hắn một bậc.
Hiện giờ nàng đã tu hành tới tầng thứ mười hai của Đạo cảnh, chính là cảnh giới đại viên mãn của Kim Tiên. Trong cảnh địa như Huyền Hoàng Hải, muốn đạt đến cảnh giới ấy quả thực gian nan khôn tả. Nguyên do bởi Hậu Thổ Nương Nương vốn đi theo Thần đạo, mà nàng dù là thị nữ tâm phúc, nhưng những pháp môn đạo thuật có thể truyền lại cho nàng lại cực kỳ hữu hạn.
Những gì Hậu Thổ Nương Nương có thể ban cho nàng, chẳng qua là linh khí Huyền Hoàng không bao giờ cạn kiệt, cùng vô số tài phú và tài nguyên.
Nàng có thể tu luyện tới ngày hôm nay, hoàn toàn là dựa vào chính mình mò mẫm mà đi từng bước một.
Có được thành tựu như vậy, trong lòng nàng hoàn toàn có thể tự cao tự phụ.
Lần này lập được đại công, Tiên Đình tất sẽ ban thưởng công pháp bậc Thái Ất Kim Tiên, giúp nàng đột phá bình cảnh.
Thế nhưng Trần Thực không làm gì, lại dễ dàng cưỡi lên đầu nàng, khiến trong lòng nàng khó tránh khỏi sinh lòng bất phục.
"Những gì Hồi Tuyết từng làm tại Huyền Hoàng Hải, ta đều đã rõ, ngươi làm không tệ."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646511/chuong-692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.