“Thiên Cơ Sách?”
Trần Đường cùng chư nhân đều mang vẻ mơ hồ, chẳng biết Thiên Cơ Sách là vật gì.
“Tiên nhân thông thường, khi tu hành đến cảnh giới Chân Tiên, liền bắt đầu hóa đạo cảnh thành thiên, gọi là Đạo Cảnh Chư Thiên. Cái gọi là Đạo Cảnh Tam Thập Tam Trọng Thiên, tu luyện đến tầng thứ ba mươi ba, thì chính là tồn tại như Tam Thanh vậy.”
Trương Chân Nhân biết đạo pháp tại Tây Ngưu Tân Châu không hoàn chỉnh, không rõ cách phân chia cảnh giới tiên nhân, bèn thong thả giảng giải:
“Tầng trời thứ nhất gọi là Thái Hoàng Hoàng Tằng Thiên. Đạo cảnh này có các dị tượng như Phạn Hành Quán, Thuần Phong, Hạo Kiếp Chi Môn, Thiên Hành Đạo Thư… Những đạo tượng ấy đều là pháp bảo trấn giữ thế giới. Trong đó Thiên Hành Đạo Thư là do tiên nhân cảm ngộ thiên đạo, ngưng tụ thành đạo thư. Mỗi tiên nhân ngưng tụ đạo thư đều khác nhau, có dày có mỏng, có nhiều có ít. Cảm ngộ thiên đạo càng nhiều, huyền diệu trong Thiên Hành Đạo Thư càng thêm thâm ảo. Nhưng Trần Chân Vương thì… tựa hồ cảm ngộ có phần quá nhiều.”
Lão đưa mắt nhìn về phía Thiên Cơ Sách.
Lão đã từng thấy qua không ít tiên nhân tại tổ đình, các loại Thiên Hành Đạo Thư muôn hình vạn trạng, song kẻ như Trần Thực, trực tiếp ngưng tụ ra Thiên Cơ Sách, thì quả thật chưa từng có.
“Thiên Cơ Sách dùng để làm gì?” Trần Đường hỏi.
Trương Chân Nhân tuy chưa từng phi thăng, song cũng từng nghe danh Thiên Cơ Sách, đáp: “Dùng để ghi danh. Chỉ cần vượt qua thiên kiếp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646501/chuong-682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.