Kim Ngao đảo quả đúng như tên gọi, từ xa nhìn lại, hình dáng tựa như một con cự quy đang nằm phục, sơn thể cổ kính, đá núi đen tuyền, hết sức đồ sộ.
“Kim Ngao đảo vốn dĩ có màu kim sắc, sau khi dời đến nơi này, dần dần trở nên đen lại.”
Không rõ có phải do sắp được trở về hay không, Giang Quá có vẻ vô cùng vui mừng, lời nói cũng nhiều hơn, hướng sang Trần Thực nói: “Tương truyền Kim Ngao đảo vốn là một con Kim Ngao, khi xưa Cộng Công và Chúc Dung dưới trướng Thiên Hoàng đánh nhau, đánh sập cả trời. Nương nương Nữ Oa vá trời, liền chém đứt bốn chân của một con Kim Ngao, dùng làm trụ trời. Con Kim Ngao ấy mất đi tứ chi, liền hóa thành Kim Ngao đảo.”
Câu chuyện này có lẽ do bậc trưởng bối kể cho hắn nghe thuở nhỏ, mang nhiều phần gán ghép, khiên cưỡng.
“Về sau, không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng, nhất mạch chúng ta mới đặt chân sinh sống trên Kim Ngao đảo. Ngoài Kim Ngao đảo ra, còn có Bồng Lai, Cửu Long đảo, Tam Tiên đảo, trong đó lấy Bồng Lai làm chủ. Chỉ tiếc trận chiến diệt Thương năm xưa khiến tất cả bị hủy diệt, Bồng Lai cũng bị người khác chiếm cứ, chỉ còn Kim Ngao đảo là có thể trụ vững.”
Giang Quá nói tiếp: “Về sau khi khai phá Địa Tiên giới, nhất mạch chúng ta không có chỗ đứng, may mắn thay Bồng Lai Tây bị ma loạn tàn phá, chẳng ai đoái hoài, chúng ta mới nhặt được mảnh đất ấy mà cắm dùi.”
Trần Thực liếc nhìn hắn một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646493/chuong-674.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.