“Nếu Sa bà bà mà ở đây, thấy được những đạo văn này, nhất định sẽ vui mừng đến phát cuồng.” Hắn thầm nghĩ trong lòng.
Hắn cẩn thận nghiền ngẫm, nơi sâu trong ý thức, ấn ký Thiên Cơ Sách lại lần nữa vận chuyển, giúp hắn giải đọc đạo văn đầu tiên.
Trần Thực lập tức cảm thấy tai thính mắt sáng, đầu óc cũng linh hoạt hơn hẳn lúc trước, trong đầu từng đạo lý huyền diệu sâu xa về đạo pháp cứ thế tuôn trào, huyền cơ ẩn tàng trong đạo văn cũng dần dần bị hắn giải khai.
“Giá như giờ có Linh đan của thôn Phù La, nhất định có thể lĩnh ngộ thêm được nhiều điều huyền diệu hơn.”
Trần Thực nghiên cứu thật lâu, chợt cảm thấy đầu óc quay cuồng, suýt nữa thì hôn mê, vội vã dừng lại, không dám tiếp tục đọc nữa.
Dù là Thiên Cơ Sách cũng có lúc trí tuệ cạn kiệt, không phải thứ vô sở bất năng. Nếu Thiên Cơ Sách không thể phá giải, Trần Thực sẽ bị tổn thương nguyên thần, nhẹ thì hôn mê bất tỉnh, nặng thì tủy não chảy ra từ mũi, trí lực khô kiệt mà chết.
Trần Thực đứng dậy, đột nhiên choáng váng hoa mắt, thân thể lảo đảo, phải vội ổn định thân hình.
Lúc này, một giọng nói vang lên: “Ngươi là... Thái tử. Sao lại nghiên cứu đạo văn của Thiên Hoàng?”
Trần Thực đứng vững, nhưng trước mắt vẫn mờ mịt, một lúc sau mới dần dần nhìn rõ người trước mặt.
Người vừa tới chính là Hậu Thổ nương nương, dung mạo đoan trang tú lệ, nhưng ánh mắt lại có phần lớn hơn thường, sáng ngời ngời, mang theo vài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646476/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.