Mấy vị tiên nhân kia cũng lần lượt bước lên thuyền, đáp xuống boong, người nào cũng cười nói: “Lời ấy quả không sai. Hoàng khí quá nặng, huyền khí lại quá nhẹ, muốn đi trên mặt biển mà vững như đi đất bằng, thực sự rất khó. Cô nương tuy là gian thương, nhưng thuyền này chúng ta vẫn phải ngồi thôi.”
Thiếu nữ trên thuyền môi hồng răng trắng, nụ cười rạng rỡ, tựa hồ câu “gian thương” trong miệng người ta đối với nàng lại là lời khen lớn lao.
“Chúng tôi đâu phải gian thương, chẳng qua là biết có đạo hữu nhất định phải đi bộ, thế nào cũng mệt bở hơi tai, nên tới đây kiếm chút công khó mà thôi.”
Thiếu nữ bước đến, mỉm cười hỏi: “Chư vị khách quan định đi đâu?”
Mọi người không đáp, đồng loạt đưa mắt nhìn về phía Trần Thực.
Trần Thực mỉm cười nói: “Tới Hậu Đức Quảng Đại Thiên Cung.”
Mấy vị tiên nhân lập tức phụ họa: “Chúng ta cũng đi Hậu Đức Quảng Đại Thiên Cung.”
“Hậu Đức Quảng Đại Thiên Cung?” Thiếu nữ rất đỗi kinh ngạc, nhìn Trần Thực thật sâu, sắc mặt thoáng trầm trọng: “Đó là lãnh địa của Hậu Thổ Hoàng Địa Kỳ, e rằng thuyền của chúng tôi chưa chắc tới được nơi ấy... Câm nhi, ta điều khiển thuyền, ngươi đi thu tiền.”
Một người câm a a bước tới, ra hiệu liên tục với mọi người. Mỗi người đều lần lượt trả tiền, con thuyền khẽ run lên, từ từ rẽ sóng tiến sâu vào lòng biển.
Huyền Hoàng Hải như biển mây tụ hội, mây hóa thành sóng, thuyền lúc thì dâng lên đến tận mây xanh, lúc lại chìm xuống đáy sóng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646467/chuong-648.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.