Trương Nhàn đã mang một nửa Thiên binh Hỏa tự doanh rời đi, hiện tại còn lại khoảng sáu trăm tiên nhân. Bọn họ tuy đều là nhân trung long phượng, nhưng đối mặt với kẻ ác nhân đã thả đại ma xung kích Thiên Đình, không ai dám đảm bảo bản thân sẽ không lộ sơ hở.
Song khi Hắc Oa quét qua thần thức, tất cả mọi người liền cảm thấy tâm trạng nhẹ nhõm, tựa hồ cho dù có bị xé xác ra cũng chỉ là chuyện nhỏ, chẳng còn điều gì đáng sợ.
"Đạo tâm ta, chưa bao giờ kiên định như lúc này." Trong lòng mọi người cùng nảy sinh một ý niệm.
Chỉ có điều, khi Hắc Oa thử áp chế tâm thần Trọng Lân, vẫn không thể chạm vào được tinh thần hắn.
Trọng Lân thần sắc vẫn như thường, không để lộ chút sơ hở nào.
Trần Thực thản nhiên thu đoạn xích mà mình vừa chém đứt, cẩn thận giấu đi, rồi xoay ngược những đoạn xích còn lại, đem mặt có vết chém ép xuống đất, che lấp dấu vết.
Vừa làm xong, thì Đô đốc Sở Thìn của Vệ Canh, Ngô Quan Vân, đã đến cạnh Luyện Ma Tỉnh.
Ngô Quan Vân tu vi mạnh mẽ tuyệt luân, chỉ vừa đến gần, khí tức liền áp chế khiến tim gan mọi người như ngừng đập một nhịp.
Hắn diện mạo uy nghiêm, mặt vuông chữ điền, dưới cằm mọc rậm một vòng râu quai nón, y phục không chỉnh tề, mặc cẩm bào, thắt ngọc đới, trên đầu có hà quang bốc lên, trong làn hà quang ấy lơ lửng một chiếc kiếm hộp ánh vàng rực rỡ, một con Thanh Long quấn quanh kiếm hộp, không ngừng phun
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646435/chuong-616.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.