Trần Thực cũng đã truyền ra bộ kinh Đại Hoang Minh Đạo Tập, số người tại Tây Ngưu Tân Châu tu luyện công pháp này không ít, bởi vậy đám người Ngọc Thiên Thành mới có thể phân biệt được Đại Hoang Đạo Văn.
Chỉ là tuy số người tu luyện Đại Hoang Minh Đạo Tập rất nhiều, nhưng người đạt được thành tựu lại cực kỳ hiếm hoi. Phần lớn khi đối mặt với công pháp này đều mờ mịt tối tăm, căn bản chẳng hiểu được gì.
“Ghi chép lại những đạo văn này, ngược lại có thể giúp khai mở huyền bí trong Đại Hoang Minh Đạo Tập.”
Ngọc Thiên Thành nói: “Chỉ là, ta lo những đạo văn đột nhiên xuất hiện này có điều gì mờ ám. Dải hà quang đại đạo này thật quá quỷ dị. Việc này có cần tấu lên Chân Vương không?”
Hồ Phi Phi trầm ngâm chốc lát, nói: “Chân Vương ngày đêm bận bịu, chưa cần làm phiền người. Các ngươi cứ tiếp tục ghi chép, tìm ra quy luật trong đó.”
Hiện nay, Trần Thực không hỏi đến chính vụ, làm một vị Chân Vương buông tay, suốt hai năm qua gần như không lâm triều, Hồ Phi Phi muốn tìm y cũng chỉ còn cách đến Hậu Đức Cung cầu may. May thay có Nội các chống đỡ, Tây Ngưu Tân Châu vẫn vận hành đâu vào đó.
Lễ bộ Thượng thư Ngọc Linh Tử tìm đến, vừa mở miệng đã là chuyện tiền bạc: “Hồ đại nhân, hai năm nay Lễ bộ đã khai mở hơn hai vạn quan học, chiêu nạp học sinh, nhưng muốn duy trì các quan học này, mỗi tháng đều tốn kém như nước chảy. Số bạc được phê chuẩn trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646425/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.