Tiểu Đoạn tiên tử chớp chớp mắt, thầm nghĩ: 
 "Cô nương Đỉnh Ngưu Ngưu, tưởng ta là phu quân của ta rồi." 
 Khi nàng còn là Tiểu Đoạn, Ôn Vô Ngu cùng Trần Thực từng "đỉnh Ngưu Ngưu" ở mười vạn đại sơn, mà nàng lúc đó ẩn thân trong tiểu miếu sau đầu của Trần Thực, tận mắt chứng kiến hết thảy. Về sau còn vì chuyện đó mà tranh cãi với Trần Thực, suýt nữa đụng hắn đến bất tỉnh. Bởi thế, nàng khắc sâu ấn tượng về cô nương Đỉnh Ngưu Ngưu này. 
 Mặt Ôn Vô Ngu trắng như tuyết dần ửng đỏ, ánh hồng lan xuống tận cổ, cổ nàng cũng dần đỏ lên, cúi đầu, khẽ nói: 
 "Mấy ngày qua. . . mấy ngày qua ta cũng. . ." 
 Nàng đứng nơi mây tầng, vô thức đá từng cụm mây trắng, tung tóe tản ra khắp nơi. Không cẩn thận, lại đá trúng một con giao long đang bơi qua. 
 Giao long bị đá giận dữ, quay đầu lại trừng mắt nhìn nàng hung hăng. 
 Ôn Vô Ngu liền hai tay chắp sau lưng, một chân đá văng con giao long kia, lại càng làm ra vẻ thẹn thùng, lấy hết can đảm nói: 
 "Ta cũng rất nhớ huynh." 
 Tiểu Đoạn tiên tử nhất thời mơ hồ, thầm nghĩ: 
"Cô nương này thích phu quân ta, vậy ta nên đáp lại thế nào đây? Theo luật Đại Thương, nếu đoạt phò mã của công chúa, thì nên chặt chân nàng, hay đem nấu, hoặc nướng chảo sắt? Nhưng. . . Đại Thương đã diệt vong, ta nay đã gả cho phu quân, mà phu quân là Chân Vương Đại Minh, theo luật Đại Minh thì ta hình như không được tự tiện xử trí. . 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646392/chuong-573.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.