Tử Thiên trông như một cõi tiên cảnh. Trên từng phiến lá của Tử Đằng mọc lên từng ngọn tiên sơn, hình dáng muôn hình vạn trạng, núi non trùng điệp kéo dài vô tận. Giữa những tán lá và cành dây leo, không ít thôn trang, thành quách sừng sững, nhân dân nơi đây khai khẩn ruộng đồng, gieo trồng hoa màu, sinh sôi nảy nở, tựa như những côn trùng bám trên hồ lô đằng.
Trần Thực tiến đến gần quan sát, phát hiện những cư dân nơi đây không phải con người thực sự. Bọn họ thân người đầu người, nhưng lại có bụng và cánh của ong. Những thôn trang, thành quách họ xây dựng cũng có dạng tổ ong.
Hình thể bọn họ ngang bằng người trưởng thành, mỗi khi bước ra khỏi nhà liền vỗ cánh bay lên, thu lượm mật hoa tiên sơn.
Ngoài ong nhân, còn có kiến nhân, đầu người thân kiến, bốn chân hai tay, tốc độ di chuyển cực nhanh.
Trần Thực còn thấy những đoàn xe ngựa do kiến nhân điều khiển, đi lại trên những con đường uốn lượn quanh dây leo và tán lá. Đó chính là các thương đoàn vận chuyển hàng hóa giữa các thôn trang và thành quách.
Kéo xe là những quái thú kỳ dị, đầu người thân bò, hình thể khổng lồ.
Những con đường trên lá và cành dây leo rộng đến mức có thể sánh ngang đại đạo, đủ cho năm sáu cỗ xe ngựa chạy song song. Khi đến thân chính của Tử Đằng, đường sá lại tiếp tục quấn quanh, từng vòng từng vòng kéo dài lên cao.
Mỗi vòng có vài khu bình đài, rộng mười mấy mẫu, là nơi để gia súc dừng chân nghỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646371/chuong-552.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.