Lý Thiến Vân dẫn theo đám huynh đệ tỷ muội của Lý gia, cố gắng hạ thấp thân hình, lướt đi giữa muôn trùng núi non gần như sát mặt đất. Nàng không dám bay cao, bởi nếu bay quá cao, e rằng sẽ khiến Hồng Sơn đường chú ý. Chỉ cần một khắc sau, có lẽ cả đám sẽ phải đối mặt với đòn đánh chí mạng, tan xương nát thịt.
Lý gia bại vong quá nhanh, đến nỗi đầu óc nàng giờ đây vẫn còn mơ hồ, không thể chấp nhận nổi một gia tộc lớn lao như vậy, chỉ trong chớp mắt đã hóa thành tro bụi. “Lý Đường lão tổ, chắc sẽ đến cứu chúng ta chứ?” Nàng thầm nghĩ lung tung, “Lúc này quay về, biết đâu Lý Đường lão tổ đã trở lại tiếp viện. Ngài ấy là Sở Giang Vương, thực lực mạnh mẽ nhất, tông chủ từng nói, thần lực của ngài có thể sánh ngang với tổ tiên Lý gia…”
Nhưng nàng không dừng lại, càng không quay đầu. Nàng dẫn theo đám huynh đệ tỷ muội bay ra hàng trăm dặm, đến khi sắp thoát khỏi dãy núi này, thì một bóng người phía trước hiện lên trong tầm mắt nàng.
Lý Thiên Thanh.
Lý Thiến Vân khựng lại, thu hồi đạo trường, nhẹ giọng nói: “Thiên Thanh, tông chủ biết ngươi ở gần đây, nên bảo ta dẫn đám huynh đệ tỷ muội đi theo con đường này. Hy vọng ngươi nể tình tất cả chúng ta cùng một dòng máu…”
Lý Thiên Thanh khẽ giật mình, hỏi: “Tông chủ bảo ngươi đi con đường này?”
Lý Thiến Vân gật đầu nhẹ, nói: “Ngươi còn nhớ ngày ta truy sát ngươi không? Khi ấy tông chủ cũng ở đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646358/chuong-539.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.