Từ sau đại biến, triều đình chỉ còn là cái vỏ trống rỗng.
Sau khi tai kiếp qua đi, Trần Thực dùng thủ đoạn lôi đình tiêu diệt Nghiêm gia, khiến mười hai thế gia còn lại, gồm Hạ, Lý, Trương... đều phải dè dặt hơn trước, cho đến nay vẫn chưa dám tái lập Tây Kinh.
Quan viên triều đình nếu chưa chết thì cũng đã tản lạc khắp nơi, sống cuộc đời phiêu bạt.
Trần Đường một mặt tìm kiếm những hiền tài còn sót lại trong triều, một mặt bôn ba trên đường, nhưng nơi nào đi qua cũng thấy dân sinh suy bại, thậm chí còn không ít thế lực phản loạn, tự lập làm vương, chiếm núi xưng hùng, tùy ý ức hiếp bá tánh. Cuộc sống của dân đen chẳng khá khẩm hơn thời đại biến là bao.
Hắn ngước nhìn trời cao, trầm giọng nói:
“Hoàng hậu nói không sai, nhất định phải sớm chấm dứt loạn cục này.”
Lần này, hắn đặt chân đến huyện Lệ, tỉnh Loan Châu, để tìm mấy viên quan của Đại Lý Tự. Hồng Sơn Đường từng dò la được tin tức, nói rằng có mấy viên tiểu lại của Đại Lý Tự hiện đang cư trú ở huyện Lệ, chỉ cần hắn đến tận nơi tìm là được.
Vừa đến ngoại thành, hắn ghé vào một quán trà ven đường, gọi một bình trà, rồi hướng về phía lão nhân bán trà, chắp tay hỏi:
“Trưởng giả, xin hỏi nơi đây có một vị tên Thẩm Chu, tuổi tầm bốn mươi, trước từng làm quan tại Tây Kinh, nhưng sau đại biến đã hồi hương hay không?”
Lời vừa dứt, không khí trong quán trà lập tức lặng ngắt như tờ.
Tất cả những người đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646346/chuong-527.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.