Chung Vô Vọng không mấy bận tâm, lời của Dương Bật tuy khó nghe nhưng chưa đủ để ảnh hưởng đến đạo tâm của hắn. Hắn cười nhạt:
"Ta vốn không có được Tiên Thiên Đạo Thai. Cái Đạo Thai này là do sư phụ ta chém từ trên người Trần huynh đệ, rồi chuyển vào cho ta."
Trần Thực liền rút Hóa Huyết Thần Đao, đặt mạnh lên bàn.
Chung Vô Vọng bật cười:
"Trần Thực, căn cơ của ngươi không vững, Huyết Hải Địa Ngục chỉ dựa vào Hóa Huyết Thần Đao mà dựng nên. Sớm muộn gì ta cũng tìm được pháp môn phá giải ba tầng đạo trường của ngươi."
Dương Bật nâng chén:
"Uống trà."
Chung Vô Vọng vừa nâng chén lên, bỗng bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của Trần Thực, lập tức vận chuyển Tiên Thiên Chỉ, hai ngón tay đặt lên cổ họng, phòng bị trường hợp Trần Thực ra tay bất ngờ trong lúc uống trà mà chém thẳng cổ hắn.
Chuyện như vậy, với bản tính của Trần Thực, hắn hoàn toàn có thể làm ra.
Thế nhưng, ánh mắt của Trần Thực và Dương Bật lúc này lại sáng quắc, không phải nhằm vào cổ hắn, mà là dán chặt vào hai ngón tay ấy, cố gắng ghi nhớ từng nét vu tế đạo văn trên đó.
Chung Vô Vọng trong lòng cả kinh, vội vàng đặt chén trà xuống.
Tiên Thiên Chỉ là sát chiêu bí mật của hắn, nếu để hai kẻ này nhìn thấu, e rằng chẳng bao lâu nữa, bọn họ sẽ tìm ra cách khắc chế hắn.
"Nói như vậy, kẻ tiếp theo bị hiến tế ở Tuyệt Vọng Pha chẳng phải là ngươi sao, Nhị Ngưu?" Trần Thực bỗng cất tiếng.
Sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646314/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.