Nghiêm Thiếu Huyên lặng lẽ đứng dưới sườn đất vàng, một sợi tóc trên trán bị đao phong cắt đứt, nhẹ nhàng rơi xuống trước mắt nàng.
"Chung Vô Vọng và Dương Bật quả nhiên không nói sai. Trần Thực quả thật ngạo mạn tự phụ, tự tin bản thân thiên hạ vô song, không ai có thể sánh bằng. Chính vì vậy… ta có cơ hội."
Trần Thực từ sườn đất vàng chậm rãi bước xuống, đi về phía nàng.
Chu Tú Tài, Quyết Dương Tử, Liễu Đạo Nhân và những người khác đều lộ vẻ kinh ngạc, đồng loạt nhìn về phía Nghiêm Thiếu Huyên. Chu Tú Tài cau mày, nghi hoặc hỏi:
"Vị cô nương này chẳng lẽ không biết… ở đây, bất kỳ ai cũng có thể dễ dàng chém giết nàng sao?"
Bởi vì xung quanh gò đất vàng, cường giả tụ hội quá nhiều.
Ngoài bọn họ ra, còn có Trần Dần Đô, Tạo Vật Tiểu Ngũ, Tiểu Đoạn Tiên Tử, Thanh Dương, Đỗ Di Nhiên, Huyền Sơn, Kiền Dương Sơn Quân, Trần Đường… Một lực lượng như vậy đủ sức đối kháng với bất kỳ đại thế gia nào! Mà Nghiêm Thiếu Huyên chỉ mới đạt đến hợp thể cảnh, còn chưa bước vào luyện thần cảnh, vậy mà lại liều lĩnh tới đây tìm Trần Thực báo thù, trong mắt bọn họ, hành động này chẳng khác nào tự tìm đường chết.
"Cô nương này chắc là điên rồi." Quyết Dương Tử lắc đầu than nhẹ.
Trần Thực chắp tay sau lưng, đánh giá Nghiêm Thiếu Huyên, mỉm cười nói:
"Thiếu Huyên, ngươi đã trốn thoát, cớ gì lại quay lại? Ta đã tiêu diệt toàn bộ lực lượng chủ chốt của Nghiêm gia, bước tiếp theo sẽ là thôn tính toàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646309/chuong-490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.