Trần Thực thu lại Ích Ma Toa, cùng Tiểu Đoạn tiên tử đáp xuống mũi thuyền. Ích Ma Toa tuy tốc độ cực nhanh, nhưng tiêu hao pháp lực cũng lớn, không thích hợp sử dụng trong thời gian dài. Ngược lại, Tiêu Chu chỉ là một pháp bảo thông thường, thúc động không tốn nhiều sức.
Tiêu Chu khẽ rung lên, chậm rãi khởi động, theo dòng sông lặng lẽ trôi đi.
Nơi đây trời đất tối tăm, tầm mắt không thể vươn xa. Trong không gian tràn ngập tà khí đậm đặc, nồng độ vượt xa bình thường, tạo ra một áp lực sâu thẳm đè nặng lên Trần Thực.
Trần Thực khẽ động tâm niệm, lập tức một luồng hỏa quang bùng lên. Một vầng đại nhật từ sau lưng hắn bay ra, treo lơ lửng giữa không trung. Ngay sau đó, lại có một vầng minh nguyệt tỏa sáng, theo sát phía sau. Nhật nguyệt giao hòa, ánh sáng lan tỏa, chiếu rọi bốn phương.
Nhưng xa hơn nữa vẫn chỉ là bóng tối sâu thẳm. Áp lực vô hình trong không gian khiến đạo tràng của hắn không thể khuếch tán rộng hơn, ánh sáng nhật nguyệt cũng chỉ soi được khoảng một dặm.
Ánh sáng rọi lên hai bờ sông, để lộ một cảnh tượng kỳ dị.
Hai bên bờ, tiên sơn trôi nổi trong không trung. Những ngọn núi này không quá lớn, trên sườn núi có đình đài lầu các được xây dựng từ thuở xưa.
Thế nhưng, hầu hết các cung điện, lâu đài đã đổ nát, chỉ còn lại tàn tích hoang phế, thỉnh thoảng mới có một hai tòa kiến trúc còn nguyên vẹn.
Tựa như nơi này từng trải qua một cuộc đại chiến khốc liệt, khiến cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646288/chuong-469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.