Khi Trần Thực chết, hắn mới chỉ chín tuổi, khi ấy tu vi bất quá chỉ là Thần Thai cảnh, cao lắm cũng chỉ đạt đến Kim Đan cảnh. Sau khi chết, hồn phách không thể mang theo bất kỳ pháp lực nào, đơn độc tiến vào âm gian, sống sót đã là chuyện vô cùng khó khăn, chứ chưa nói đến chuyện tu hành.
Hơn nữa, không có nhục thân thì làm sao có thể tu luyện? Không có nhục thân, sẽ không thể luyện thành Kim Đan, Nguyên Anh, Nguyên Thần, cũng không thể tạo lập đạo tràng, càng không thể hợp thể hay chém Tam Thi.
Còn muốn tu thành Luyện Thần cảnh, lại càng là điều không thể.
Trần Thực chợt nghĩ:
"Có lẽ khi đó ta đã ký sinh trên một bộ xương khô, hoặc một nhục thân nào đó, sử dụng thân giả để tu luyện. Âm gian có rất nhiều công pháp từ thời Tiên Tần thất lạc, vốn là di lưu từ triều đại Đại Thương, có lẽ ta đã đạt được một loại công pháp tương tự như Huyết Hồ Chân Kinh, nên tốc độ tu luyện mới nhanh chóng đến vậy."
Chu Tú Tài gật đầu nhẹ, trầm tư nói:
"Cũng có khả năng này. Nhưng nếu khi đó ngươi là một bộ xương khô, vậy mẫu thân ngươi làm sao tìm được ngươi?"
Trần Thực khựng lại.
Đúng vậy, mẫu thân hắn - Vu Khinh Dư, từng lang thang khắp âm gian tìm kiếm hắn, khi ấy bà chìm trong mê loạn, gần như phát điên. Nếu lúc đó Trần Thực chỉ là một bộ xương khô, Vu Khinh Dư tuyệt đối không thể nhận ra.
Lý do bà có thể nhận ra hắn, chắc chắn là vì hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646269/chuong-450.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.