Trần Thực ngoảnh lại nhìn, chỉ thấy chiếc độc mộc thuyền vừa rồi vẫn theo sau họ. Khoảng cách không xa không gần, trên thuyền, một vị Âm Sai cầm theo đèn lồng, không hề dẫn dắt thêm hồn phách nào.
Trần Thực thu ánh mắt lại, tiếp tục chuyên chú vào hành trình.
Hắc Oa vẫn chăm chú đối chiếu địa đồ âm gian với hình thế núi sông xung quanh, kiên trì không ngừng tìm kiếm các ngọn núi vừa mọc lên.
Họ dần đi sâu vào địa phận Linh Châu.
Chiếc xe gỗ lăn bánh qua một huyện thành. Cổng thành và lầu thành đã sụp đổ, nhà cửa trong thành phần lớn đều hư hại. Thành đã vắng bóng người sống, chỉ còn lại vài quỷ quái đang tất bật qua lại.
Trần Thực dừng xe gỗ từ xa, thúc động biến hình phù, hóa thành một tiểu Dạ Xoa, sau đó tiến vào trong thành. Trong thành, rất nhiều tiểu Dạ Xoa đang bận rộn sửa chữa nhà cửa.
"Qua kích qua kích?" Trần Thực lên tiếng hỏi.
Các tiểu Dạ Xoa nhanh chóng đáp lại, kể rằng trong thành từng bùng nổ nội loạn. Có kẻ đốt phá, cướp bóc, khiến cư dân phải rời bỏ nơi này. Lâu dần, nơi đây trở thành một thành trống.
Trần Thực lại hỏi: "Các ngươi có thấy nơi nào gần đây bỗng dưng mọc lên núi cao hay miếu thờ không?"
Một tiểu Dạ Xoa chỉ đường, nói: "Phía kia có một ngôi miếu không biết từ đâu xuất hiện. Đi theo hướng này, đến Thần Mộc huyện là sẽ thấy miếu Nhạc Vương."
Trần Thực ghi nhớ, chắp tay cảm tạ, đồng thời đưa cho bọn họ chút tiền hương hỏa.
Các tiểu Dạ Xoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646235/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.