Lão giả hạc phát đồng nhan mang theo thiếu niên bỏ chạy, dọc đường tránh né những quỷ thần cường đại, lùi xa hàng ngàn dặm, cuối cùng không thể kìm nén thương thế, ngã xuống đất. Sư đồ hai người lăn lộn, lăn ra xa mấy dặm mới miễn cưỡng dừng lại được.
“Sư tôn!”
Thiếu niên nhảy dựng lên, vội vàng chạy tới bên cạnh lão giả hạc phát đồng nhan, kiểm tra thương thế của ông.
Lão giả gắng gượng ngồi dậy, xua tay nói: “Ta không chết được. Tiểu Tú Tài đã tính kế với ta, ta nhất thời sơ ý nên chịu thiệt lớn. Người này quả thật lợi hại, dù mất đi Tiên Thiên Đạo Thai, vẫn có khả năng ứng biến như vậy. Nhưng hiện giờ ta đã biết rõ thủ đoạn của hắn, lần sau hắn muốn tập kích ta thì không dễ dàng đâu.”
Ông lấy ra một chiếc bình ngọc đỏ thẫm, đổ ra một viên linh đan.
Ông không vội nuốt linh đan, mà đưa ngón trỏ chạm nhẹ lên nó. Từ linh đan tỏa ra ánh sáng rực rỡ, lấy linh đan làm trung tâm, hình thành các hư ảnh như Kim Đan, Nguyên Anh, Nguyên Thần, Hư Không Đại Cảnh, và cả nhật nguyệt tinh thần, tượng trưng cho các cảnh giới của tu sĩ.
Lúc này lão giả mới nuốt viên linh đan, thương thế trên người nhanh chóng được chữa lành.
“Nếu không nhờ lần thăm dò tiên gia động phủ mà chúng ta lấy được bình tiên đan này, e rằng lần này ta đã gặp phải đại nạn.”
Ông thở ra một hơi trọc khí, đứng lên, nói: “Tiên đan này quả thực không hổ là bảo vật của tiên gia, đáng tiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646233/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.