Trần Thực nghi hoặc: "Không xuất hiện ở đây thì còn có thể ở đâu nữa?" 
 Thạch Cơ nương nương nhảy vào tiểu miếu phía sau đầu hắn, đứng trước miếu, nói: "Nó nên xuất hiện ở Hoa Hạ Thần Châu mới đúng! Vật này là bảo vật của các thần linh Hoa Hạ!" 
 Trần Thực hơi sững lại, quay đầu nhìn tấm đồng tiền khổng lồ ấy. 
 Đồng tiền nửa trên cắm sâu vào mây trời, nửa dưới chìm trong lòng đất, tạo nên cảnh tượng hết sức chấn động. 
 "Thứ này không phải di vật thời tiền sử sao?" Hắn hỏi. 
 "Không phải!" 
 Thạch Cơ nương nương đáp: 
 "Đồng tiền này lẽ ra có cánh, nhưng không biết vì sao lại bị gãy. Ngươi nhìn kỹ bên dưới đồng tiền, có chỗ bị gãy đứt." 
 Quả nhiên, Trần Thực thấy dưới đồng tiền có một vết gãy. Hắn suy đoán: "Có khi nào chủ nhân của đồng tiền này cũng đã đến Tân Châu Tây Ngưu vào thời kỳ Chân Vương, vì xảy ra biến cố nên mới để mất bảo vật này tại đây?" 
 Thạch Cơ nương nương lắc đầu: "Không đúng. Kinh đô Thiên Trì quốc được xây dựng dựa trên vật này, rõ ràng đồng tiền này cổ xưa ngang với các di vật thời tiền sử! Thật kỳ lạ, chẳng lẽ trước thời Đại Minh đã có thần linh Hoa Hạ đến đây?" 
 Nàng có chút mơ hồ. Sau khi chết, nàng được phong làm Nguyệt Du Tinh Quân, hưởng hương hỏa nhân gian. Nhưng danh tiếng của nàng không tốt, số người thờ cúng rất ít, chủ yếu vẫn là thờ Hằng Nga, chẳng mấy ai biết đến Nguyệt Du Tinh Quân là ai. 
Chân thân của nàng chỉ còn lại một cái 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646173/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.