Trần Thực xuống lầu, nhìn thấy đám trẻ khoảng tám, chín tuổi, toàn là các bé trai, đúng độ tuổi nghịch ngợm hiếu động. Tạo Vật Tiểu Ngũ trông như một thiếu niên mười tám, mười chín tuổi, là đứa lớn nhất trong nhóm, chơi cùng bọn trẻ rất vui vẻ, chẳng khác gì “đại ca” của bọn chúng.
“Các ngươi cứ chơi đi,” hắn nói khi thấy Trần Thực đến, vẫy tay chào tạm biệt bọn trẻ.
“Thằng bé bên kia tên là Nguyên Tiểu Dã, nó là đứa dạy ta cách đánh nhau đấy.” Tạo Vật Tiểu Ngũ chỉ về phía một đứa trẻ, nói, “Ở con phố này, nó là tay đánh nhau giỏi nhất. Ngươi chưa ăn sáng phải không? Đi rửa mặt đi, ta sẽ dẫn ngươi đi uống sữa đậu nành và ăn bánh bao.”
Trần Thực vừa định hỏi hắn ai là kẻ đã cướp mất Thần Thai của mình, nghe vậy đành đi rửa mặt trước.
Chẳng mấy chốc, hai người đi qua ngõ nhỏ, đến một quán sữa đậu nành trên phố Vũ Xương.
Họ ngồi xuống, gọi tiểu nhị mang lên bốn khay bánh bao và hai bát sữa đậu nành.
“Ngươi không có sức mạnh, lời ngươi nói sẽ chẳng ai thèm nghe. Lần này, khi đến Lý phủ, các lão tổ của mười ba thế gia đều xếp hàng đón tiếp ta. Tiểu nhị, cho thêm một bát nữa!”
Tạo Vật Tiểu Ngũ uống cạn một bát sữa đậu nành, đưa bát không cho tiểu nhị. Trần Thực đang ăn bánh bao, nghe thấy vậy liền ngừng nhai, sợ bỏ lỡ thông tin nào quan trọng.
Tạo Vật Tiểu Ngũ nói: “Năm đó, Hài Tú Tài được chân thần ban phước, ban cho Tiên Thiên Đạo Thai, chấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646108/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.