Rượu ở âm gian chẳng hề nhạt nhẽo như nước, Trần Thực bị A Chuyết chuốc đến say mềm. Một lát sau, A Chuyết cũng say mèm, hai người bá vai bá cổ, gọi nhau là huynh đệ.
"Lão gia, đã tìm ra nơi ẩn náu của tội phạm trốn lệnh, Đạo nhân Tiết," một tên quan binh ong đến cúi đầu bẩm báo, "Đạo nhân Tiết, năm nay một trăm bốn mươi ba tuổi, dương thọ chín mươi hai, âm thọ năm mươi mốt. Theo lý thuyết, ông ta đã chết được năm mươi mốt năm. Năm mươi mốt năm trước, ông ta dùng pháp giả chết để trốn thoát, sau đó bị Âm sai phát hiện, lại dùng pháp thế thân để thoát. Lần thứ ba bị phát hiện là hai mươi năm trước."
A Chuyết say mèm hỏi: "Lần đó hắn trốn thoát như thế nào?"
Tên quan binh ong mở sổ sách ra xem, đáp: "Lúc đó, Đạo nhân Tiết đã mua tám mươi con lợn nái đang mang thai, thả ra cánh đồng. Từ âm gian nhìn xuống, chúng giống như những vòng luân hồi đủ kích thước, không thể tiếp cận. Ba mươi sáu Âm sai đã liều mình lao vào trận luân hồi, bốn người bị cuốn vào vòng luân hồi. Đạo nhân Tiết nhân lúc hỗn loạn dùng pháp mượn thọ, mượn được hai mươi năm tuổi thọ của một thanh niên đi ngang qua, che mắt Âm sai, rồi trốn thoát."
Trần Thực nheo mắt cười nói: "Người này quả là cao tay trong việc chạy trốn."
A Chuyết hỏi: "Làm sao phát hiện ra hắn?"
"Người thanh niên bị mượn tuổi thọ đã chết. Năm nay anh ta mới bốn mươi hai tuổi, vốn dĩ đáng lẽ chết ở tuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646046/chuong-227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.