Trần Thực sững sờ, thành Vô Vọng là một mảnh vỡ của địa ngục Bạt Thiệt dưới âm phủ sao? Trong đầu hắn hiện lên nhiều suy nghĩ. Vô Vọng, nghĩa là không làm điều tà ác, không dám nói dối hay lừa gạt. Theo truyền thuyết cổ xưa, những ai bịa đặt, chia rẽ, phỉ báng hãm hại người khác, hoặc sử dụng những lời lẽ khéo léo để che đậy sự thật, đều sẽ bị đưa vào địa ngục Bạt Thiệt và bị nhổ lưỡi.
Điều này hoàn toàn trùng khớp với lĩnh vực quỷ thần của thành Vô Vọng, nơi mà việc nói dối sẽ bị nhổ lưỡi.
Trong lòng Trần Thực trào lên vô số câu hỏi, hắn không kìm được mà hỏi: "Phủ quân, vì sao mảnh vỡ của địa ngục Bạt Thiệt lại rơi xuống dương gian? Địa ngục Bạt Thiệt vì sao lại bị vỡ? Ai đã phá hủy nó? Làm sao ngài có được mảnh vỡ đó để xây dựng thành Vô Vọng?"
Phủ quân thành Vô Vọng mỉm cười, chờ hắn hỏi xong mới đáp: "Ta vốn là một tu sĩ của nhân gian, vào năm Gia Tĩnh 5187, ta đang tu luyện tại Càn Dương Sơn..."
"Năm Gia Tĩnh 5187?"
Trần Thực sửng sốt, "Hiện giờ đã là năm Gia Tĩnh 6642, vậy tức là ngài ít nhất đã hơn 1400 tuổi?"
Phủ quân thành Vô Vọng cười nói: "Chính xác là 1496 tuổi."
Trần Thực mở to mắt, không ngờ ngoài mình ra còn có người sống lâu đến vậy!
Nhưng Trần Thực đã tu luyện đến cảnh giới Kim Đan đại viên mãn, nhờ đó có tuổi thọ 600 năm, còn Phủ quân thành Vô Vọng sống lâu như vậy có lẽ là nhờ việc nắm giữ thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646038/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.