"Ngũ Trúc lão thái bà với cái miệng chanh chua đó, e là ông nội sẽ không thích."
Trần Thực thầm nghĩ, "Vẫn là đốt cho bà Ngọc Châu thì tốt hơn."
Khi trở về nhà, Hồ Phi Phi đã bày thức ăn lên bàn, thấy hắn định đưa tay cầm đũa, cô liền vỗ mạnh vào mu bàn tay hắn, bĩu môi nói: "Đi rửa tay! Ngươi cũng thế! Cả ngươi nữa!"
Trần Thực dẫn Năn Năn và Hắc Oa ngoan ngoãn đi rửa tay. Quay đầu lại, hắn nói: "Chiều nay ta sẽ dẫn Năn Năn đi thăm Huyền Sơn và Trang bà bà, để cho nó quen biết những linh hồn trong núi, tránh để đứa nhỏ chạy lung tung."
Hồ Phi Phi đáp: "Ngươi chuẩn bị thêm ít nhang đi."
"Biết rồi."
Đến chiều, Trần Thực dẫn Năn Năn ra ngoài, trước tiên cúng tế Can nương và Chu tú tài, rồi đến thăm mộ của ông nội, đốt vài hình nhân giấy cho ông nội, trông như mấy cô gái trẻ.
Sau đó, họ đến Huyền Sơn, gặp đại xà.
Đại xà Huyền Sơn ánh mắt lạnh lùng nhìn chăm chú vào Năn Năn, một lúc lâu sau mới nói: "Ta cũng không nhìn ra lai lịch của nó."
Trần Thực bảo Năn Năn dâng hương cho đại xà Huyền Sơn, Năn Năn cầm nhang, cúi đầu bái lạy đại xà, thân thể đại xà Huyền Sơn khẽ run lên.
Năn Năn cắm nhang vào lư hương, đại xà Huyền Sơn nói: "Tiểu Thập, ngươi định đi gặp Trang bà bà phải không?"
Trần Thực gật đầu, đại xà Huyền Sơn nói: "Gặp Trang bà bà thì không cần lạy, chỉ cần dâng một nén hương, không được hơn một nén."
Trần Thực ngạc nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646036/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.