Trần Thực nghiêm túc nói: “Hồng Sơn Đường thực sự không cần tiếp tục điều tra nữa.”
Ngọc Thiên Thành nghe ra ý ngoài lời của hắn, nghiêm giọng nói: “Ngươi cũng không cần phải điều tra nữa. Những công tử kiểu này trong các đại gia tộc thường nắm giữ quyền lực rất lớn, hầu hết đều là người kế vị gia tộc. Trong các đại gia tộc, người giữ chức vụ trong triều đình tuy có vẻ địa vị rất cao, nhưng thực ra vẫn không bằng gia chủ, chỉ là người được gia tộc đưa ra để lên tiếng mà thôi. Ngươi so sánh người này với Lý Thiên Thanh, sẽ thấy rõ khoảng cách địa vị.”
Gia tộc Lý ở Tuyền Châu cũng là một trong Mười Ba Thế Gia.
Lý Thiên Thanh được ban cho tử ngọc thần thai, là thiên tài trời sinh, thế nhưng địa vị của hắn trong gia tộc cũng không cao, mỗi tháng chỉ được phát năm mươi lượng bạc tiền sinh hoạt. Về địa vị trong gia tộc, hắn chẳng có gì, nhiều nhất cũng chỉ là một người được gia tộc tập trung bồi dưỡng mà thôi.
Còn vị công tử ở Dục Đô này thì nắm giữ thực quyền, có tài sản lớn ở nơi xa xôi, nuôi dưỡng một nhóm người chuyên tìm kiếm bảo vật cho mình, thậm chí có thể điều động cả tu sĩ Hóa Thần cảnh để điều tra!
Địa vị của Lý Thiên Thanh so với vị công tử này, quả thật cách xa vạn dặm!
Trần Thực cười nói: “Ta hiểu rồi, Đường chủ cứ yên tâm.”
Ngọc Thiên Thành vẫn chưa hoàn toàn an tâm, nói: “Ta khi xưa cũng như ngươi, vừa bước chân ra đời, lòng đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4646003/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.