Trần Thực lo lắng về trạng thái tinh thần của con tà này, nhưng nó không giao tiếp với hắn, cũng không điên cuồng gây chuyện, chỉ ngồi trên bệ thờ và giúp hắn tu luyện.
Những tà mị mà hắn từng bắt trước đây, ngay cả Tam Quỷ Vương, cũng vùng vẫy chống cự rất lâu mới cam chịu, ngoan ngoãn ngồi trên bệ thờ. Dù bị huấn luyện đến mức rất ngoan, chúng cũng không bao giờ chủ động giúp hắn điều khí.
Thế mà đứa béo ụ này lại cho hương thì ăn, không cho thì cũng không khóc không ầm ĩ, lúc rảnh rỗi thì giúp hắn luyện khí.
Nếu cần tế nó lên, nó cũng không hề phản kháng chút nào.
Nó thậm chí còn giúp Trần Thực kiềm chế kiếm khí. Dưới sự giúp đỡ của nó, Trần Thực cảm thấy sức mạnh kiếm khí tăng mạnh, việc kiểm soát cũng dễ dàng hơn nhiều.
"Từ nay về sau, ngươi gọi là Tiểu Tảo." Trần Thực đặt tên cho đứa béo.
Can nương cây táo không hề phản kháng, dường như đã nghe theo số phận.
Trần Thực điều động chân khí, dùng Tiểu Tảo làm thần thai, thử kích động Tiểu Tảo.
Thần thai của hắn không phải là thần thai theo nghĩa thông thường, thần thai thông thường thường chỉ có chức năng điều khí điều hòa âm dương, còn thần thai của Trần Thực thường là tà mị, sau khi tế lên, vẫn giữ lại được khả năng của tà mị.
Tiểu Tảo từ trước đã là can nương, bây giờ vẫn đang ở trạng thái tà mị, sau khi được Trần Thực tế lên, đột nhiên sau lưng Trần Thực hiện ra một cây táo lớn chọc trời, cành cây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4645940/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.