Nam tử trẻ tuổi kia khoảng ba mươi mấy tuổi, mặc áo lam cổ tròn, đội mũ nho sĩ, trên người toát ra khí chất uy nghi của người làm quan đã lâu, cười nói: “Tú Xuân, ngươi còn định ăn thịt người sao? Hiện tại ma biến, mọi người đều không dễ dàng, đừng quá căng thẳng như vậy.”
Hắn mỉm cười nhìn về phía Trần Thực và Lý Thiên Thanh, khuôn mặt hòa nhã, nói: “Hai vị, chúng ta cũng chỉ đến đây tìm kiếm con mồi, không có ác ý.”
Hắn dẫn đầu một bước, men theo rìa đường núi đi về phía trước, những người khác cũng làm theo, bình an đi qua, hai bên không xảy ra xung đột.
Chờ khi bọn họ đi xa, Trần Thực và Lý Thiên Thanh mới thở phào nhẹ nhõm. Lý Thiên Thanh nói: “Vị công tử này quả thật là hiền hòa.”
Trần Thực nghi hoặc nói: “Người đó, hình như là người nhà họ Triệu ở tỉnh thành. Lạ thật, nhà họ Triệu cũng có người tốt sao?”
Lý Thiên Thanh cười nói: “Ngươi đối với thế gia có thành kiến quá sâu, trong thế gia cũng có người nhân nghĩa, không phải ai cũng xấu như ngươi nghĩ.”
Trần Thực gật đầu, thừa nhận mình có thành kiến.
Nam tử trẻ tuổi kia dẫn theo các thị nữ như đang du sơn ngoạn thủy, các cô gái cười nói đùa giỡn, rất nhàn nhã, thỉnh thoảng còn lớn gan trêu ghẹo nam tử trẻ tuổi kia.
Nam tử trẻ tuổi họ Triệu tên Tử Ngọc, là đại công tử của Huyền Anh phủ, lần này theo phủ chủ Triệu Diên Long đến núi Càn Dương, không ngờ lại bị mắc kẹt trong núi.
Hắn luôn nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-dao-chi-thuong/4645874/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.