Nhóm người Bùi Cảnh Duệ vừa tiến vào cửa thành Thành Đô, liền phóng chậm tốc độ,thứ nhất vì bọn hắn đã tới gần mục đích, thứ hai là người đi lại trênđường rất nhiều, nếu ngựa phi quá nhanh, không cẩn thận có thể làm bịthương người khác.
“Tiểu Tương, cẩn thận!”
Nói thìchậm mà diễn ra thì nhanh, Tiểu Tương thiếu chút nữa để ngựa cán lênngười khác, may mắn Diệp Hàm nhanh trí phi thân xuống, ôm tiểu nam hàitrước vó ngựa đi.
“Tiểu đệđệ, có sợ không? Bạc này ngươi lấy đi…” Nói xong, nàng lấy một thỏinguyên bảo trong ngực đưa cho tiểu nam hài, lại phát hiện tiểu nam hàicó hành động khác thường, lập tức lùi về sau.
Bùi Cảnh Duệ cũng phát hiện ra dị thường, lập tức phi thân xuống đi tới bên cạnh nàng. “Hàm nhi?”
Tiểu namhài biết hành động thất bại, nhanh chóng quay đầu chạy đi, mới được mấybước, thân mình hắn tự nhiên cứng đờ, cả người ngã nhào xuống đất.
NguyênLệnh quan sát bốn phía, quả nhiên hắn phát hiện ra có ba hắc y nhân biết sự việc bại lô, lập tức lẩn đi, vì thế hắn tới gần nam hài kia, pháthiện tiểu nam hài đã trúng độc thân vong.
Bùi Cảnh Duệ xác định Diệp Hàm không bị thương mới đi đến cạnh Nguyên Lệnh, “Người bị làm sao vậy?”
“Bẩm côngtử, người đã tắt thở, hiển nhiên đã hạ độc trước, cho nên mặc kệ việc có thành công hay không, đứa nhỏ này cũng vẫn mất mạng.” Nguyên Lệnh bẩmbáo.
Bùi CảnhDuệ nghe Nguyên Lệnh nói xong chỉ nhíu nhíu mày, mà Diệp Hàm thì khác,nàng không khỏi thở dài, ngơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-cong-tu-cung-tieu-thieu-gia/2068328/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.