Khách điếm buổi sáng,trong phòng Long Nhất Minh đang ngồi trên giường tu luyện,ánh sáng mặt trời xuyên khe cửa chiếu vào y,cũng là lúc y thu công lại,miệng nở nụ cười như ý,thành quả tu luyện của y rất tốt,võ học trừ Như Lai Thần Chưởng ra,tất cả đều đạt mắc tầm.
Long Nhất Minh xuống giường,y đi ra đẩy ra cửa phòng,đi đến sang bên phòng của Lạc Tâm Tuệ,Hồ Bích Lan và Hồ Tiểu Trì,tinh thần lực của y cảm giác ba người vẫn ngủ,y liền không đánh động ba người.
Y đi xuống lầu một,tìm một chiếc bàn cạnh cửa sổ ngồi vào,nói với tiểu nhị:"Cho một bình trà cùng ít bánh ngọt.""
Tiểu nhị miệng nở nụ cười hiền hòa đáp:"Vâng,khách quan chờ chút.""
Nói xong,tiểu nhị hô lớn đồ Long Nhất Minh gọi,sau đó liền chạy đến bàn khác lau chùi mời chào khách.
Không lâu sau,một bình trà cùng một ít bánh ngọt đến,Long Nhất Minh tay chén trà cái bánh,kết hợp cùng sắc thái tuyệt mỹ của y,gây lên người người mê say.
Tiếng bàn tán khen y vang lên liên tục,người nào cũng đều phải ngã gục trước cảnh đẹp này,tăng bào trắng đẹp đẽ,khuôn mặt nhân hậu cùng dái tai dài tựa Đức Phật,khí chất nhẹ nhàng thanh khiết,đôi mắt long lanh đen sậm như ngọc châu,mị lực từ Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp cũng tỏa ra hiệu nghiệm,khiến ai cũng phải chầm chồ nhìn về Long Nhất Minh.
Long Nhất Minh không để ý đến những ánh mắt nhìn về mình,y vẫn thả tâm hồn nhấm nháp bánh ngọt uống hớp trà nhỏ.
""Tại hạ ngồi đây được không?""
Một tiếng nhu hòa âm thanh vang lên,người phát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-cong-ly-he-thong/1910581/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.