Sau khi rời khỏi phòng họp An Ninh dùng tốc độ nhanh nhất trở về phòng của mình, nàng thừa nhận đối với chuyện tình cảm nàng luôn có tâm lý chạy trốn. Không phải nàng không tin những lời của Lãnh Điệp mà là với chuyện tình cảm nàng thực sự không còn chờ đợi, lại càng không tin tưởng. Người ta nói một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, nàng lại bị loài rắn độc cắn đến mất mạng, đến máu me đầm đìa làm sao có thể không sợ hãi đây?
Thở dài một tiếng nàng lách mình vào trong không gian, việc quan trọng nhất của nàng lúc này là nhanh chóng đề cao thực lực của bản thân, chuyện tình cảm cứ tạm thời gác qua một bên vậy, dù sao chuyện tình cảm cũng không thể giải quyết trong ngày một ngày hai.
“Cầu Cầu .” Có chút khó hiểu nhìn người không ngừng nhìn mình ai oán nãy giờ, nàng làm gì nó sao? Hình như không có mà.
Cầu Cầu không thèm để ý đến nàng, một mình sinh hờn dỗi thỉnh thoảng lại đưa ánh mắt u uán nhìn qua.
Gọi thử vài tiếng không có kết quả, cuối cùng An Ninh quyết định khó quá bỏ qua. Nàng không rảnh đâu mà đi quan tâm một chuyện không đầu không đuôi thế này. Đang định lấy thêm hai viên Linh Hoa đan nữa chuẩn bị hấp thụ lại nghe người nãy giờ thất thường kia nói.
- “ Vô dụng thôi, Hoa Linh đan với nhân gai có tác dụng tăng linh lực đẩy nhanh cấp độ tu luyện thậm chí tăng cấp nhanh chóng nhưng nó với Địa giai không có tác dụng, dùng chỉ uổng phí đan dược.”
Nghe vậy An Ninh thu tay lại, lạnh nhạt nhìn y. “ thế muốn tiến vào Địa giai phải làm sao?” Thực sự nàng có chút nóng lòng, nàng không thể để người khác bảo vệ nàng mãi được, tính mạng của nàng nàng phải tự mình nắm lấy.
“ Đó là chuyện của ngươi, hỏi ta làm gì?” nếu không phải nhìn nàng tiêu tốn linh đan lãng phí nó còn lâu mới nhắc. Nàng làm như thăng cấp cứ như mua củ cải muốn thăng là thăng chắc. còn không nhìn bản thân đã tu luyện ở mức độ yêu nghiệt nào rồi, mười năm tuổi đạt nhân gia phong đỉnh? đủ biến thái rồi lại còn muốn nhanh chóng tăng thêm, nàng lại tăng nhanh chóng căn bản kinh nghiệm không đủ, linh căn trong thân thể không vững, giai phẩm tăng lên nhưng dị năng không được củng cố trong khi nàng lại có quá nhiều dị năng, cơ thể lại yếu đuối, muốn nhanh chóng bước vào Địa giai, nằm mơ đi. Nhưng trên đời nhiều chuyện bất ngờ, tồn tại không ít yêu nghiệt khiến người khác đỏ mắt ghen tỵ mà An Ninh cũng là một trong những người đó, vậy nên Cầu Cầu chỉ có thể u oán mà nhìn, tất nhiên đây là chuyện nói về sau.
lại nói đến An Ninh nhìn người nào đó một bộ trẻ con đáng yêu hờn dỗi chỉ biết bất lực nhún vai, thực sự nàng cũng biết mình quá vội vàng tiến giai quá nhanh thực sự không tốt. Chỉnh lại trang phục, nàng đứng dậy đi tim một quyển sách trong gian phòng tu luyện, đã không thể nhanh chóng tiến giai vậy nàng đành học thêm vài biến pháp phòng thân vậy.
“ Nghịch lân chuyển. tên sách gì mà lạ vậy?” Tình cờ tìm đến một quyển sách cũ nát, có lẽ đã được đọc đi đọc lại rất nhiều lần, trong đó còn có vài trang được đánh dấu lại. Dường như thấy hứng thú An Ninh liền kéo nó xuống nhìn qua nhìn lại. Nói đi nói lại nhân vật chính luôn được ông trời ưu ái, nàng chọn đại lung tung lại chọn được quyển sách có tác dụng lớn nhất với nàng lúc này. Nghịch Luân Chuyển là tâm huyết cả đời của một thuần thú sư, bên trong có ghi lại cách thuần thú sự hiệu quả nhất, không chỉ nhanh chóng thuần hóa được kinh thú lại có thể nâng cao cấp bậc của dị năng cùng Linh thú được thuần hóa. Không chỉ vậy bên trong còn ghi lại một biện pháp mang chút yêu ma quỷ quái, đó chính là hấp thụ Linh căn của người khác cũng như của Linh thú thành của mình. Biện pháp này rất nhiều người khao khát có được nhưng lại quá tàn độc, sớm đã thất tuyền trong nhân gian vậy àm hôm nay nàng lại tình cờ tìm được. Không biết nên vui hay nên buồn đây.
Một buổi chiều say mê đọc cho tới trang cuối cùng, cố ghi nhớ từng chiêu thức bên trong, nàng cũng muốn tìm cho bản thân một linh thú làm sủng vật, trong cấm địa này lại nhiều Linh Thú như vậy, nhất định không thể uổng phí cơ hội tốt.
“ Này” một mình ngồi hờn dỗi cuối cùng không đả được gì đến người đang say mê đọc sách kia, lướt qua nhìn quyển sách cầu Cầu đac biết nó là sách gì, như nghĩ ra gì đó ánh mắt nó lập tức sáng lên . “ Ngươi muốn tìm Linh thú?”
“Ân” Thản nhiên gật đầu, đương nhiên Linh thú là điều ai cũng muốn, chỉ là Linh thú mang trong mình bản chất rã thú, lại quá cường đại muốn thuần phục được nó cơ bản là quá khó nên số người có được ít trên đầu ngón tay.
Gãi đầu ra vẻ đắn đo suy nghĩ cuối cùng Cầu Cầu vẫn ủy khuất ra quyết định: “ Ta có thể ký khế ước với ngươi, điều kiện ngươi phải mang ta ra ngoài.” Nó thực sự ở mãi một chỗ sắp mốc meo, muốn ra ngoài nhìn đây đó, ở lâu trong này rất khó chịu.
“ ngươi là Linh Thú?” An Ninh ngạc nhiên nhìn cậu bé trước mặt, có Linh thú hình dạng thế này sao?
“ Hừ.. Không cần nghi ngờ, cũng đừng đen ta so sánh với mấy linh thú thấp kém ngoài kia.” Nó dù sao cũng là hậu duệ của tứ đại thần thú, vừa sinh ra đã có thể tùy ý hóa thân giữa bản thể và thú hình. chủ yếu là nó có muốn hay không.
“ Vậy ngươi là loài gì?” Không phải hồ ly chín đuôi đi, vuốt cằm ra vẻ có lý, cũng chỉ có hồ ly mới có thể háo thân thành nhân quyến rũ con người mà.
nếu biết suy nghĩ của nàng bây giờ chắc Cầu Cầu sẽ tức chết, nó đường đường là Long tộc cao quý lại bị nghi ngờ như vậy không phun ra một bụng máu mới lạ. Không nhiều lời thừa thãi với nàng, chỉ nhún người một cái một dòng Linh khi xanh thẫm bắt đầu khuếch tán, chọn Cầu Cầu làm trung tâm lan rộng ra. An Ninh có chút bất ngờ nhìn, lại cảm gaics Linh khí trong cơ thể mình reo hò nhảy loạn như đang tìm thấy sự đồng điệu muốn lao tới hấp thụ,cắn chặt môi áp chế rung động trong cơ thể lại nàng ngưng trọng quan sát sợ có điều gì ngoài ý muốn xảy ra.
Một lúc sau, tại chỗ cũ đã không còn cậu bé mập mạp nào nữa thay vào đó là một con rồng nhỏ nhắn đang cuộn tròn. được rồi chính xác là nhỏ nhắn - Cầu Cầu vừa khôi phục được một chút nguyên lực cơ bản còn chưa đủ để biến hình trở lại, lại cố tính kích phát dẫn đến nó có hình dạng như ấu thú thế này.
Nhìn một lúc An Ninh nhịn không được bật cười thành tiếng, được rồi cơ bản con ấu thú này quá đáng yêu lại còn dùng cặp mắt ai oán như có như không nhìn nàng. Với những vật nhỏ nhắn thế này xưa nay độ miễn dịch của nàng gần như bằng không.
“ Ngươi có ký hay không hả?” Thẹn quá hóa giận, Cầu Cầu ủy khuất quay đi, nó phải nhanh chóng hập thụ linh khí lấy lại bộ dáng oai hùng của mình mới được.
khụ.. thu lại ý người trên môi An Ninh đặt tay lên đầu nó, bắt đầu vận chuyển linh lực trng cơ thể theo hình một đồ án kỳ lạ tiến dần vào trong cơ thể Cầu Cầu. mới đầu có chút khó khăn, linh khí của nàng như bị một lá chắn cản trở không ngừng bật ngược trở lại. An Ninh lúc này có chút hối hận, nàng vừa bắt đầu học lý thuyết chưa vững lại lập tức áp dụng lên người Cầu cầu, nếu chẳng may thất bại không chỉ nàng bị phản thệ mà Cầu Cầu cũng nguy hiểm đến tính mạng.
Cầu Cầu đương nhiên cũng cảm nhận được sự bài xích của cơ thể mình, nhưng nó hoàn toàn hết cách đây là phản ứng tự nhiên của Linh thú khi nhận chủ, cố gắng thả lỏng nhưng vẫn cảm thấy mọt sự đau đớn như kim châm khiến nó nhịn không được nhỏ giọng rên rỉ sợ hãi.
Nghe tiếng rên đau đớn của Cầu Cầu trong lòng An Ninh như loạn thành mọt đoàn, không được, nàng nhất định phải nhanh chóng nghĩ biện pháp khôngược phép bỏ cuộc. Bỗng trong đầu nàng hiện lên dòng chữ được đánh dấu cẩn thân trong quyển sách ‘ Dù có lúc chia ly có khi gặp lại / Dù có khi sum họp có khi tan’ lúc đọc nàng chỉ nghĩ là vài câu thể hiện tình cảm của cao nhân nhưng hình như không phải đơn giản như vậy. Linh lực của nàng dù có cố gắng như thế nào cũng không thể dung hợp lại cùng một chỗ đưa vào. Bỗng một suy nghĩ lóe lên trong đầu nàng, đã không thể chi bằng đưa vào từng chút một sau đó tụ lại, tuy có thể bị linh khí trong cơ thể Linh thú cắn nuốt nguy hiểm hơn vạn phần nhưng biết đâu đó lại là cách duy nhất cứu vãn tình cảnh lúc này.
Dù sao cũng không còn lựa chọn nào khác, An Ninh bắt đầu tách tất cả linh khí của bản thân thành từng sợ nhỏ cẩn thận đưa vào trong cơ thể Cầu Cầu, đúng như nàng dự đoán, linh khí của nàng có hiện tượng bị cắn nuốt nhưng không ngờ lại vượt qua sức tưởng tượng như vậy. Không chỉ liên tục cắn nuốt Linh khí nàng đưa vào mà còn như thuận theo không ngừng đòi hỏi linh khí của nàng. Cố nuốt vị tanh ngọt trong cổ họng lại, trong lòng nàng lên tiếng cảnh cáo, cứ như vậy không chỉ Linh lực của nàng bị hút hết mà Cầu Cầu cũng vì linh lực quá nhiều dẫn đến tự bạo àm chết. Chưa bao giờ An Ninh cảm thấy lo sợ như lúc này. Đến cuối cùng phải làm sao đây?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]