Chương trước
Chương sau
Ba bóng người mang theo linh quang mênh mông, hiện ra từ trong nước biển, mà khi bọn họ xuất hiện, cũng có ba đạo linh lực uy áp cường hãn dị thường tràn ngập ra.
Thời điềm khi thấy ba bóng người này, Cửu U cũng có chút biến sắc, bời vì ba người trước mắt cũng có chút danh tiếng tương đối vang đội, trong số thần thú chủng tộc hiện giờ, uy danh sợ rằng không thua kém Hoàng Huyền Chi.
Hiện tại ba người này bất chợt tìm tới cửa, thật không biết rốt cục muốn làm gì?
Trong khi Cửu U khẩn trương đề phòng, thần sắc Mục Trần cũng coi như bình tĩnh, chẳng qua trong con ngươi cũng có chút kinh ngạc, hiển nhiên là cũng không ngờ tới việc này.
"xem ra các ngươi thật sự để mắt đến ta, lại kết minh tới đây". Mục Trần hướng về ohía ba người cười nhạt, linh lực quanh thân dần dần vận chuyển, thân thể có dấu hiện chuyển hóa thành linh thể sáng chói.
Hắn với ba người này không quen biết, hiện giờ bọn họ lại đột nhiên tìm tới cửa, sợ rằng không có ý tốt.
có điều Mục Trần cũng không sợ chút nào. mặc dù ba người trước mắt này thực lực không kém, đều đạt tới tầng thứ chuẩn tiên phẩm, nhưng nếu cho rằng dựa vào nhiều người là có thể hàng phục được Mục Trần hắn thì chỉ sợ quá ngây thơ một chút.
"Khách khách, Mục Huynh chớ có địch ý sâu như vậy, bọn ta tới đây cũng không phải vì Hoàng Huyền Chi mà đối phó với ngươi". Nhưng ngoài dự liệu của Mục Trần và Cửu U là, khi thanh ảm của Mục Trần vừa dứt, Khổng Linh Nhi lại nhẹ nhàng cười một tiếng, dịu dàng nói.
Mục Trần nhíu lông mày một cái, hắn nhìn về nữ tử đang nói chuyện kia, cô gái này dung mạo cực kỳ xinh đẹp, hơn nữa dưới sự xinh đẹp còn có một loại khí chất tôn quý, tựa như phượng hoàng.
Nàng mặc váy lụa màu, thân thể thon dài mềm mại, bờ eo thon nhỏ yêu kiều, chiếc cổ trắng nõn cùng với xương quai xanh đều lộ ra một sự quyến rũ khó tả.
"có ý gì?". Mục Trần có chút kinh ngạc nói, bởi vì hắn không nghĩ được, ba tên này nếu không phải tới gây phiền toái thì tìm hắn làm gì?
Bên cạnh, Cửu U cũng nghi ngờ.
Khổng Linh Nhi yêu kiều cười một tiếng, nói: "Bọn ta tới đây, thật ra là muốn cùng mục huynh hợp tác một cuộc"
"Hợp tác?". Mục Trần ngẩn ra, không khỏi có chút không giải thích được, ở trong hóa thần trì này thì bọn họ còn có thể hợp tác gì?
Khổng Linh Nhi cười mê người, nàng đưa ngón tay ngọc chỉ hai người còn lại nói: "Mục huynh, hai vị này là Lâm Thương của Cửu Đầu Kim Điêu Tộc, cùng với Tiêu Thiên của Thiên Long Hạc Tộc, đều là người nổi bật trong số các phi cầm thần thú chủng tộc hiện tại"
Lâm thương và tiêu thiên đều hướng về phía Mục Trần gật đầu một cái, thần thái hơi chút cao ngạo, như thế cũng là bình thường, dù sao với danh vọng như vậy cũng đù để bọn họ ngạo thị người xung quanh.
Mục Trần cũng chỉ cười nhạt trờ lại, sau đó nói thẳng: "Các ngươi tìm bọn ta, có gì hay để hợp tác?"
Thật ra, đối với chuyện hợp tác hắn cũng không có hứng thú quá lớn, bởi vì ba người trước mắt này hắn cũng không quá tín nhiệm, nếu hợp tác với những người như vậy thì không khỏi có thêm lo lắng.
Làm như nhận ra Mục Trần không có quá nhiều hứng thú, Khổng Linh Nhi khẽ mỉm cười, nói: "không biết mục huynh có hứng thú với thánh phẩm huyết tinh thần thú không?
lời vừa nói ra, đừng nói là Cửu U, cho dù là Mục Trần, con ngươi cũng chợt co rút lại, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ, Thánh Phẩm Huyết Tinh thần thú?!
Cái loại huyết tinh thần thú cấp bậc như vậy lại có thể được tạo ra ở trong hóa thần trì này?
Phải biết, lúc trước huyết tinh thần thú cấp cao nhất bọn họ tìm được chẳng qua cũng chỉ là linh phẩm sơ kì mà thôi, như thế đã đủ để Cửu U hung hăng đại bỗ một lần, còn về thánh phẩm? Căn bản dù muốn cũng không từng nghĩ tới.
Nhưng mà, nếu quả thật có thể có được thánh phẩm huyết tinh thần thú, sợ rằng chỉ một phần trong đó cũng đủ để cho Cửu U hoàn tất tiến hóa, thậm chí còn dư lại vẫn có thể để Mục Trần thử tiến hóa chân long chân phượng chi linh trong cơ thể thành thực thể...
khiếp sợ trong mắt một lúc lâu, Mục Trần mới dần dần tỉnh táo lại, hắn nhìn về phía Khổng Linh Nhi, chậm rãi nói:"Nếu quả thật đúng là thánh phẩm huyết tinh thần thú mà nói, ta khuyên các ngươi vẫn là từ bỏ đi, cái thứ này không phải chúng ta có thể ăn được"
Mặc dù huyết tinh thần thú chẳng qua chỉ có huyết khí hùng hậu, cũng không có bất kỳ thủ đoạn nào, nhưng trên đại thiên thế giới này, bất kỳ thứ gì có dính dáng đến hai từ "thánh phẩm" thì đều không phải vật tầm thường.
dựa vào thực lực của mấy người bọn họ ở đây, nếu thật sự gặp thánh phẩm huyết tinh thần thú thì trực tiếp quay đầu chạy có lẽ còn thực tế hơn một chút, còn về chuyện săn bắt mà nói, cho dù là bọn họ liên thủ cũng là chuyện không thể nào.
đối với lời của Mục Trần, Khổng Linh Nhi cũng không có phản bác, ngược lại còn gật đầu tán đồng một cái, tiếp theo đó hỏi ngược lại: "Nếu là thánh phẩm huyết tinh thần thú chân chính thì tất nhiên chúng ta chỉ có thể trốn ra xa, nhưng nếu chỉ là một con chuẩn thánh phẩm huyết tinh thần thú sắp đột phá thì sao?"
Tong mắt Mục Trần chợt lóe lên tinh quang, hắn nhìn chằm chằm Khổng Linh Nhi, khẽ cau mày nói: "Nếu thật sự có đại cơ duyên thế này, các ngươi tại sao lại tới tìm ta?"
Nếu đám người Khổng Linh Nhi thật sự biết có một con chuẩn thánh phẩm huyết tinh thần thú sắp đột phá, vậy tuyệt đối là thiên đại cơ duyên, nếu bọn họ có thể cắn nuốt luyện hóa, như vậy cánh cửa thánh phẩm sau này cũng sẽ mở rộng hơn nhiều đối với bọn họ.
Mình với bọn họ không quen biết, làm sao người ta có thể để hắn tới chia một chén canh?
Ba người Khổng Linh Nhi, lâm thương, tiêu thiên liếc mắt nhìn nhau, cuối cùng đều cười khổ một tiếng, nói: "Bởi vì con chuẩn thánh phẩm huyết tinh thần thú sắp đột phá này, Hoàng Huyền Chi cũng biết"
Mục Trần ngẩn ra, chợt càng có chút nghi ngờ nói: "Đã như vậy sao các ngươi không tới tìm Hoàng Huyền Chi, tới tìm ta làm cái gì?"
Hiển nhiên, từ góc độ bình thường mà nói, tìm Hoàng Huyền Chi hiển nhiên lả đáng tin hơn tìm hắn hợp tác.
Nghe Mục Trần nói thế, thần sắc ba người Khổng Linh Nhi đều có chút lúng túng, một lúc sau mới nói: "Bởi vì tên Hoàng Huyền Chi kia quá bá đạo, hắn nói, chuẩn thánh huyết tinh kia, hắn muốn một mình chiếm bảy phần, mà ba người chúng ta chỉ có ba phần"
Mục Trần nghe vậy mới hiểu, thì ra là đám người kia phân chia không đều, nổi lên xích mích, vì thế ba người Khổng Linh Nhi mới không cam lòng, liền định đi tìm trợ thủ khác.
"Ba người các ngươi cũng cướp không lại Hoàng Huyền Chi?". Mục Trần quét nhìn ba người một cái, ba người Khổng Linh Nhi đều là chuẩn tiên phẩm, nếu nói đúng ra, bằng sức chiến đấu của bọn họ, coi như gặp tiên phẩm sơ kỳ bình thường sợ rằng cũng có thể đánh một trận.
"Hừ, đó là ngươi không biết sự lợi hại của Hoàng Huyền Chi, hắn chính là Chân Hoàng, Vạn Điểu Tôn Sư, hơn nữa tu luyện "Cửu Chuyển Thành Thánh Quyết" trong số ba tuyệt thế thần thông, hiện giờ hắn thực lực tiên phẩm sơ kỳ, nhưng nếu thật sự muốn đấu, tiên phẩm trung kỳ cũng không phải đối thủ của hắn". Cửu Đầu Kim Điêu tộc - Lâm thương hừ lạnh một tiếng, nói.
Ba người bọn họ mặc dù đều là thiên kiêu mà chủng tộc mỗi người hao hết vô số tài nguyên bồi dưỡng, nhưng không thừa nhận cũng không được, so với Hoàng Huyền Chi, bọn họ vẫn kém một bậc.
Khổng Linh Nhi trán hơi điểm, thản nhiên cười nói: "ba người bọn ta thật sự không nắm chắc có thể chống lại Hoàng Huyền Chi, cho nên còn cần một trợ thủ thực lực mạnh, lúc trước chúng ta nghe nói tình huống của phương kính, lúc ấy mới biết Mục huynh thâm tàng bất lộ, lúc này chúng ta mới tìm đến"
Mục Trần cười cười, Khổng Linh Nhi này dù lời nói có mập mờ, nhưng hắn cũng hiểu ra, xem ra từ lúc đầu ba tên này cũng không có ý định tìm hắn hợp tác, có lẽ là cảm thấy hắn không đủ tư cách này, nhưng sau khi nghe tin tức phương kính bị hắn dễ dàng dọn dẹp thì mới bắt đầu chân chính nhìn thẳng hắn, vậy nên mới tìm đến nơi.
"Ngươi cùng Hoàng Huyền Chi có ân oán, giữa các ngươi phải đánh một trận, nếu có thể hợp tác cùng chúng ta, nói không chừng có thể suy yếu hắn một chút, đến lúc đó ngươi cũng có thể nhiều thêm vài phần cơ hội". Thiên Long Hạc Tộc - Tiêu Thiên cũng mở miệng nói.
Có điều nghe giọng của hắn thì hiển nhiên cũng không cho rằng Mục Trần thật sự đủ tư cách chiến với Hoàng Huyền Chi một trận.
Mục Trần cười nhạt một tiếng, cũng không nói nhiều với hắn, chỉ là mắt lộ vẻ trầm ngâm, bởi vì đúng là hắn cảm thấy vô cùng hứng thú đối với con chuẩn thánh phẩm huyết tinh thần thú kia.
Nếu có thể lấy được mà nói, không chỉ vấn đề tiến hóa của Cửu U hoàn toàn giải quyết, thậm chỉ ngay cả hắn cũng có thể từ trong đó lẩy được một phần cơ duyên to lớn.
Ba người Khổng Linh Nhi cũng an tĩnh lại, nhìn chằm chằm Mục Trần, hơi có chút khẩn trương, bởi vì theo bọn họ đoán chừng, nếu Mục Trần không tham dự thì sợ rằng bọn họ không cách nào cướp đi con thánh phẩm huyết tinh thần thú kia trước mặt Hoàng Huyền Chi.
Dưới cái nhìn chăm chú của bọn họ, một hồi lâu sau, Mục Trần ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm ba người, chậm rãi nói: "Ta có thể hợp tác với các ngươi"
Trên gương mặt xinh đẹp của Khổng Linh Nhi nhất thời hiện vẻ mừng rỡ.
"Có điều, trước đó chúng ta cũng phải bàn rõ một chút về việc phân chia". Mục Trần lẩn nữa nói
"Đó là tự nhiên". Khổng Linh Nhi mỉm cười nói: "Nhưng nghĩ rằng Mục huynh cũng sẽ không bá đạo như Hoàng Huyền Chi chứ?"
Mục Trần cười cười, đưa ra bốn đầu ngón tay, nói: "Ta cũng không quá đáng, chúng ta có hai người, cho nên muốn bốn phần thánh phẩm tinh huyết"
Lâm thương, tiêu thiên nghe vậy, chân mày nhíu chặt lại, bọn họ quét Cửu U một cái, trầm giọng nói: "Chúng ta chẳng qua chỉ tìm ngươi hợp tác, không có tìm nàng"
Bằng thực lực hiện tại của Cửu U, hiển nhiên bọn họ cũng không coi ra gì, cho nên nếu muốn bọn họ chia hai phần cho Cửu U thì hiển nhiên bọn họ cực kỳ không tình nguyện.
Mục Trần cười nhạt, cũng không có cãi lại, thế nhưng thái độ hiển nhiên là cực kỳ kiên quyết, bởi vì theo hắn đoán chừng, bốn phần tinh huyết chuẩn thánh phẩm là có thể khiến Cửu U hoàn thành tiến hóa mà không gặp chuyện gì ngoài ý muốn.
Thấy thái độ kiên quyết của Mục Trần, Khổng Linh Nhi cũng do dự một chút, cuối cùng cắn răng, nói: "Được, bốn phần thì bốn phần!"
Lâm thương, tiêu thiên nhất thời bất mãn nhìn nàng, nhưng thấy con ngươi Khổng Linh Nhi hơi lóe lên thì liền nuốt lại lời phản đối trong miệng.
Mục Trần tựa như cũng không thấy điều này, chỉ là hướng về phía Khổng Linh Nhi cười một tiếng, nói: "Đã như vậy, chuyện hợp tác này ta tiếp nhận"
"Việc này không nên chậm trễ, vậy thì nhanh chóng hành động thôi, chúng ta nhất định phải vượt lên trước một bước, hơn nữa bố trí một phen mới có thể quấy nhiễu Hoàng Huyền Chi". Khổng Linh Nhi cũng là người quả quyết, lúc này mới nói.
"Xin dẫn đường đi". Mục Trần nghe vậy cũng gật đầu một cái, không có ý kiến gì.
Khổng Linh Nhi gật nhẹ, sau đó ba người trực tiếp hóa thành linh quang xé rách nước biển, vọt về phía nơi sâu trong vùng biển xanh biếc mênh mông vô tận này.
Mục Trần nhìn bóng của bọn họ, ánh mắt lóe lên, vung tay áo, linh lực khởi động, cuốn lấy Cửu U, hai người cũng hóa thành lưu quang, nhanh chóng đuổi theo.
****
Dịch: zero
Vụ hợp tác này theo đoạn cuối thì có lẽ không đơn giản. Chắc có gài bẫy hay chơi xỏ Mục gì đấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.