Trên bầu trời, ánh sáng hỗn độn tan đi, một thân ảnh trẻ tuổi đứng trên không trung, áo bào phiêu động theo gió, trên khuôn mặt tuấn dật có ngọc quang lượn quanh, 2 mắt đen nhánh, thâm thúy như tinh không, khiến cho người ta khi nhìn vào thì không kìm được mà chìm đắm tinh thần vào trong đó, khó có thể tự kìm chế.
Thời điểm Mục Trần vừa hiện thân, đám người bạch tố tố, bạch long chí tôn nhìn hắn không chớp mắt, tiếp sau đó, bọn họ cảm nhận được rõ ràng, trên người Mục Trần có một cảm giác khác thường.
Mục Trần trong quá khứ, linh lực trong cơ thể mênh mông hùng hồn. cho dù lả chưa vận chuyển cũng vẫn tạo ra uy áp đáng sợ, khiến người khác cảm thấy áp bách.
Nhưng Mục Trần lúc này cũng không còn cái cảm giác áp bách đó nữa, hắn mỉm cười đứng giữa trời cao, nếu trước đó cảm ứng, có thể thấy lúc này toàn bộ linh lực trong cơ thể hắn dường như đã tiêu tán, không có một chút dao động linh lực nào.
Hơn nữa, mặc dù có thể thấy rõ Mục Trần đứng đó, nhưng trong cảm giác của bọn họ, không gian nơi đó chỉ là một mảnh hư vô mờ ảo, căn bản không có bất kỳ hơi thờ nào tồn tại.
Cho nên, nếu như lúc này dù bọn họ phát động thế công cuồng bạo cỡ nào đi chăng nữa, sợ rằng cũng không chạm được tới vạt áo của Mục Trần.
Đám người bạch tố tố cùng bạch long chí tôn 2 mắt nhìn nhau, sau đó sự rung động dâng lên trên vẻ mặt của bọn họ, dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/822570/chuong-1396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.