Trên tế đàn, sắc mặt 2 người huyền la, mặc tâm trắng bệch, bọn họ rõ ràng không ngờ rằng, phù đồ lão tổ lại đánh giá cao Mục Trần như vậy, dù biết quan hệ của hắn với phù đồ cổ tộc vốn bất hoà, nhưng vẫn quyết định giao bát bộ phù đồ cho hắn.
- lão tổ..
Hai người vẫn còn muốn khuyên
- lão phu đã quyết định.
Phù đồ lão tổ phất phất tay, thanh âm quyết đoán, sau đó hắn nhìn 2 người nói "Hai người các ngươi trở về hãy nói cho những trưởng lão nội tộc hiện nay rằng, sở dĩ phù đồ cổ tộc ta có thể trường tòn từ thời thượng cổ đến nay chính là vì phù đồ cổ tộc ta nhân tài lớp lớp, nhưng hiện giờ các ngươi lại dần trở nên cổ hủ, lâu dài mà nói, chỉ sợ phù đồ cổ tộc ta sẽ không còn thịnh nữa!"
nói đến từ cuối cùng, thanh âm đã trở nên nghiêm nghị, rõ ràng phù đồ lão tổ cũng có chút tức giận đối với việc phù đồ cổ tộc vì mẫu thân của Mục Trần mà coi hắn là tội tử.
huyền la, mặc tâm bị mắng, cũng chỉ lắp bắp không dám nói lời nào, cúi thấp đầu xuống, nhưng trong mắt vẫn loé lên vẻ ghen tỵ cùng sự không cam lòng.
bọn họ không ngờ rằng, tên tội tử địa vị thấp hèn trong mắt bọn hắn lại trở thành người thắng lớn nhất trong chuyến thượng cổ thánh uyên lần này, mà bọn hắn vốn là kẻ được vạn người chú ý thì giờ đây dưới hào quang của Mục Trần lại trở nên ảm đạm mờ nhạt.
- Mục Trần, theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/822516/chuong-1342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.