Đêm tối mù mịt bao phủ cả vùng đất, mà lúc này trên bầu trời u ám lại có tuyết bay đầy trời, những bông tuyết này ẩn chứa hàn khí lạnh lẽo không cách nào hình dung, tuyết rơi đầy mặt đất, khiến cả mặt đất cũng bị đóng băng.
Dưới màn tuyết phủ này, thậm chí cả thiên địa cũng có dấu hiệu đóng băng lại.
Trong một sơn động, có mẩy thân ảnh đang ngồi xếp bằng, giữa bọn họ trôi lơ lửng một hạt châu màu đỏ, hạt châu như ẩn chứa một ngọn hoả sơn, tản ra nhiệt độ ấm áp khiến toàn bộ hàn khí đều bị xua tan.
ở cửa sơn động có một toà linh trận như ẩn như hiện, chống chọi với sự xâm thực của cực hàn
"tuyết này thật là bá đạo"
Mục Trần nhìn tuyết ngoài sơn động, không nhịn được cảm thán một tiếng, bọn họ đã rời đi khỏi di tích linh điệp được một ngày, cơ mà đêm nay xui xéo lại gặp ngay một loại thiên tai khác của thượng cổ thánh uyên, cho nên chỉ có thể tạm thời lánh đi.
"Đây là đống hồn tuyết, nghe nói ngay cả linh hồn con người cũng có thể đóng băng", ồn thanh tuyền cười khanh khách nói, sau đó nàng có chút đắc ý nhìn hạt châu màu đỏ đang lơ lửng, nói "Cũng may ta sớm có chuẩn bị, mang theo một viên viêm linh châu, nếu không dù là lánh trong sơn động chúng ta cũng phải không ngừng tiêu hao linh lực bản thân để xua đuổi hàn khí.
Mục Trần cũng gật đầu một cái, nếu không có Ôn Thanh Tuyền chuẩn bị trước, sợ rằng lúc này hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/822493/chuong-1319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.