Chiến ý từ trên thân thề Mục trần bay lên, mà thân ảnh của hắn lúc này cũng bắn nhanh như điện xẹt về phía phiến không gian đang từ từ vững chắc kia.
Biến cố lúc trước cũng làm Mục Trần có chút giật mình, hắn cũng không nghĩ rằng, bên trong di tích linh điệp lại cất giấu truyền thừa của huyền long chiến đế.
Hơn nữa điều khiến hắn chấn động hơn chính là "Huyền long quân" mà vũ thông nhắc tới.
Đó là một đội quân hùng mạnh có thể địch nổi tiên phẩm thiên chí tôn,nếu muốn chế tạo loại quân đội có qui mô và cấp bậc thế này, dù là những thế lực bá chủ một phương cũng sẽ cần không ít thời gian cùng với lượng tài nguyên không lớn đến mức thể tưởng tượng nổi.
Cho nên, dù bản thân Mục Trần cũng là chiến trận sư, nhưng hắn lại chưa từng nghĩ đến việc đi tạo một đội quân, bởi vì hắn không chịu nổi lượng tài nguyên cùng với thời gian cần thiết.
Nhưng nếu đúng theo lời vũ thông nói thì Huyền long quân này hẳn được bảo tồn rất tốt, quan trọng nhất là đội quân này cũng không phải chiến khôi, mà là quân đội vẫn còn sự sống.
Chỉ bất quá, đội quân này bị huyền long chiến đế đưa vào giấc ngủ say, chỉ cần bọn họ có thể thức tỉnh thì sẽ lại có thể khôi phục uy danh hiển hách thời thượng cổ của huyền long quân.
Những người ở đây, kẻ có thể nhận ra độ trân quý của đội quân này trừ vũ thông ra, có lẽ cũng chỉ có Mục trần.
Cho nên, lúc vũ thông vừa dứt lời,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/822484/chuong-1310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.