Trên Bích Linh Đảo, thời gian chậm rãi trôi, chớp mắt đã trôi qua 1 tháng..
Trong một toà trúc đình trên đảo, Lạc Ly ngồi đối diện với Linh Khê, trên bàn đá trước mắt có một bàn cờ để giải trí, thỉnh thoảng lại có tiếng cười đùa phát ra, vẻ đẹp của 2 nàng khiến cả Bích Linh Trúc Lâm đều ảm đạm phai mờ.
Trong khoảng thời gian Mục Trần bế quan tiềm tu này, các nàng cũng quyết định ở lại trên đảo chờ.
Bá.!!
Trong lúc 2 nàng đang đánh cờ thì đột nhiên có một thân ảnh già nua quỷ mị xuất hiện từ hư vô, Xích Viêm Lão Tiên vẻ mặt sầu não, trơ mắt nhìn Lạc ly nói:
-Tiểu nữ oa, ngươi thật không muốn làm Thánh nữ của Thái Linh cổ Tộc ta sao?
Một tháng nay, không biết bao nhiêu lần Xích Viêm Lão Tiên hỏi nàng như thế, nhưng cuối cùng đều bị nàng lắc đầu từ chối.
Mà lần này, Lạc ly vẫn bất đắc dĩ thở dài một tiếng như trước, có chút áy náy nói:
- Tiền bối, hiện giờ ta là nữ hoàng của Lạc Thần Tộc, làm sao có thể bỏ bọn họ để đi làm Thánh Nữ của Thái Linh cổ Tộc được? Hơn nữa ta cũng không có huyết mạch của Thái Linh cổ Tộc
Xích Viêm Lão Tiên vuốt tóc nói:
- Thái Linh cổ tộc chúng ta không giống mấy cổ tộc cổ hủ khác, tộc ta rất rộng rãi, không quan trọng việc có huyết mạch hay không, dù là huyết mạch yếu ớt, nhưng chỉ cần phẩm cách cùng thiên phú đạt tiêu chuẩn thì vẫn có thể trở thành thánh nữ, mà lần này trong tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/822462/chuong-1288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.