Chương trước
Chương sau
Trên thạch thai Long Tí chi tôn đứng chắp tay, khí thế hiên ngang vững chắc. Chỉ là đang đứng mà lại có cảm giác như một trọng sơn, phảng phát như đại địa phải run rẩy
Long Tí chí tôn với Khô lão nhân đều là cường giả đỉnh phong ở Bắc Giới, chiến tích huy hoàng. Có tin đồn là ngay cả Thần Các cũng mời chào bọn họ nhưng cuối cùng không thành công. Nguyên nhân là do Thần Các phái một vị các chủ, giao thủ cùng Long Tí chí tôn nhưng lại rơi xuống hạ phong. Có thể thấy thực lực cùng danh vọng của Long Tí chí tôn ở Bắc Giới này mạnh cỡ nào
So với Mục Trần, tuy rằng Mục Trần mấy năm nay cũng có chút ít danh vọng ở Bắc Giới nhưng dù sao cũng chỉ là hậu bối còn trẻ tuổi. Trong mắt mọi người, Mục Trần dĩ nhiên có tiềm lực rất lớn nhưng hiện tại không có khả năng tranh phong cùng với Long Tí chí tôn – một cường giả đỉnh phong cả về thực lực lẫn danh vọng
Vì thế khi Long Tí chí tôn thượng đài, đối diện với Mục Trần thì chúng cường giả đều nhìn về Mục Trần. Bất quá trải qua chuyện Cửu U lúc nãy lật ngược thế cờ nên giờ đây không ai dám cười nhạo trào phúng nữa. Tình huống này chứng tỏ Mục Trần chắc chắn có thủ đoạn, vì lấy tính tình của hắn dĩ nhiên sẽ không tự nhiên mà khiêu khích Long Tí chí tôn
Mọi người cảm thấy hứng thú, không biết thủ đoạn của Mục Trần tột cùng sẽ tạo ra bao nhiêu phần uy hiếp với Long Tí chí tôn đây?
Trên chiến tràng đầy những ánh mắt tò mò hứng thú, trên gương mặt tuấn tú của Mục Trần là một vẻ bình tĩnh, hắn lẳng lặng đứng trên thạch thai làm cho Long Tí chí tôn cũng cảm thấy áp lực. thân ảnh Long Tí chí tôn chợt lóe sau đó xuất hiện trên thạch thai
“Mục Vương, ngươi cũng ẩn tàng linh lực a? lẽ nào Mục vương cũng đột phá đến cửu phẩm chí tôn rồi? nếu thế dù bản tôn có bị đánh bại cũng tâm phục khẩu phục” Long Tí chí tôn chú mục nhìn Mục Trần nhàn nhạt nói, ý vị trào phúng. Mặc dù đã có Cửu U làm ví dụ nhưng hắn biết Mục Trần chưa thể đạt được cảnh giới cửu phẩm. Bởi vì thời gian quá ngắn ngủi, dù Mục Trần dùng bất cứ thủ đoạn nào cũng không thể đột phá nhanh như vậy được. Dù cho hắn có thiên đại cơ duyên mà đột phá được thì căn cơ cũng sẽ không vững, ngày sau khó phát triển thêm, do đó cũng không đáng lo
Mục Trần cũng nhận ra ý trào phúng trong lời nói của Long Tí chí tôn nhưng không buồn phiền, trái lại còn cười nhẹ nói “Cửu phẩm chí tôn đích thực ta chưa đạt được”
Mục Trần vừa nói ra thân thể Long Tí chí tôn đang căng thằng liền thả lỏng, chỉ cần Mục Trần chưa đạt cảnh giới cửu phẩm thì hôm nay dù Mục Trần sử bất cứ thủ đoạn nào hắn cũng không sợ
Trên chiến tràng vang lên thanh âm nhẹ nhõm như trút được gánh nặng, một vài chư vương âm thầm thở dài. Nếu ngay cả Mục Trần cũng bước vào cảnh giới cửu phẩm thì bọn hắn làm sao còn mặt mũi mà lăn lộn được nữa a
“haizz, Cửu phẩm chí tôn khó có thể đột phá dù có cơ duyên…” Mục Trần ngẩng đầu nhìn thân thể Long Tí chí tôn đang thả lỏng chậm rãi nói
(DG: douma, tưởng tượng cảnh này muốn dọng zô mặt thằng main này quá)
“Nhưng mà ta cũng chỉ kém nửa bước mà thôi”
Mục Trần vừa nói xong, nháy mắt linh lực hùng hậu như hải triều bộc phát ra. Linh lực như kinh đào hải lãng cuồn cuộn trong thiên địa, làm cho khắp thiên địa cuồng phong cuồng thét
Y bào Mục Trần không gió mà bay, hắn mỉm cười nhưng lại có khí thế uy áp từ thể nội bạo phát
Trên chiến tràng vô số cường giả vừa thở dài, gương mặt đang tươi cười chợt ngưng lại. Bọn họ cảm nhận được uy áp này, da đầu đều tê dại
Ba động linh lực đích thực chưa chân chính bước vào cửu phẩm nhưng cũng đã vượt quá bát phẩm, đạt đến bán bộ cửu phẩm rồi. Chỉ còn kém nửa bước thôi là bước vào cảnh giới cửu phẩm chân chính
Mục vương, dĩ nhiên là cường giả bán bộ cửu phẩm!
Cách cửu phẩm chân chính chỉ có nửa bước mà thôi!
(DG: vâng, nửa bước thôi mà khối thằnq bước không qua đấy)
Đám người Tu La vương, Liệt Sơn vương, Huyết Ưng vương khiếp sợ. Lúc Mục Trần mới ly khai chỉ mới đột phát lục phẩm chí tôn mà thôi, nhưng giờ chỉ mới qua một năm mà thực lực đã vọt lên bán bộ cửu phẩm?
Cửu U đề thăng đến cửu phẩm thì còn dễ hiểu, dù gì nàng cũng là thần thú thể chất. Mà thần thú tu luyện khác biệt so với nhân loại nên bọn họ còn có thể lý giải được. Nhưng vì sao Mục Trần cũng đạt được cảnh giới này?
(Tại vì saoooo?)
Trên chiến tràng chúng cường giả chấn động đến không nói được lời nào. Ngay cả Tam Hoàng sắc mặt cũng ngưng trọng, đặc biệt là Thiên Thứu hoàng. Nhãn thần phức tạp nhìn Mục Trần. Lúc đầu Mục Trần theo Cửu U gia nhập Đại La thiên vực thì chỉ mới ngưng luyện chí tôn pháp thân mà thôi, còn bây giờ mới qua vài năm mà đã đạt được bán bộ cửu phẩm rồi, sắp đuổi kịp bọn hắn.
“Lúc đó lão phu biết thiếu niên này là kẻ phi phàm nhưng không ngờ, mới có vài năm thôi a…” Thiên Thứu hoàng cảm thán, dựa theo tốc độ tu luyện này sợ rằng không bao lâu nữa hắn sẽ bị Mục Trần vượt qua
Tiền đồ người này bất khả hạn lượng. Nếu cho hắn đầy đủ thời gian đừng nói là cửu phẩm chí tôn, không chừng ngay cả vực chủ hắn cũng có tư cách ngang hàng.
Đến lúc này Thiên Thứu hoàng mới minh bạch vì sao vực chủ lại chiếu cố Mục Trần như thế.Trong đó dĩ nhiên có mối quan hệ khác nhưng chung quy là vực chủ tuệ nhãn như đuốc, nhìn được tiềm lực vô hạn của Mục Trần nên chưa bao giờ xem Mục Trần là thuộc hạ mà xem là bằng hữu tương giao, dù thân phận có chênh lệch nhưng hiện tại đã không còn.
Đồng dạng bất cứ ai lần đầu gặp Mục Trần bao giớ nghĩ đến vài năm sau hắn lại đạt được trình độ như vậy đâu
"Bán bộ cửu phẩm..."
Chúng cường giả xung quang “ồ” lên, sắc mặt Long Tí chí tôn co quắp nhìn thân ảnh trẻ tuổi kia. Tuy hắn đã dự đoán thực lực của Mục Trần nhưng khi Mục Trần nói ra hắn vẫn nhịn không được mà kinh hãi
Mục Trần còn trẻ mà đã đạt bán bộ cửu phẩm, thiên phú thật bất khả tư nghị
Hơn nữa làm Long Tí chí tôn không thể tin là linh lực từ thể nội Mục Trần bộc phát ra liên miên bất tận, cuồn cuộn không dứt. Linh lực không có chút hư phù, nói cách khác là căn cơ của Mục Trần vô cùng vững chắc
Quả thực không thể tin được, chỉ mới qua một năm mà thực lực của Mục Trần tăng đến tam phẩm. Dù phục dụng thiên địa thần bảo đề thăng thực lực thì linh lực cũng sẽ khó khống chế. Còn đằng này linh lực hùng hậu được Mục Trần tùy tâm sở dục, thuận buồm xuôi gió không chút hỗn loạn
“Tiểu tử này…”Long Tí chí tôn cau mày, trong nhãn quang nổi lên vẻ kiêng kỵ, không còn khinh thường như trước nữa. Bởi vì Mục Trần quá kinh nhân, hắn không thể xem thường được
“Xem ra Mục vương đã có chuẩn bị rồi a”
Long Tí chí tôn hít một hơi, áp chế tâm tình sắc mặt mới từ từ bình thản lại. Hiện tại không phải lúc bận tâm tại sao thực lực Mục Trần lại đề thăng mạnh như thế mà căn cơ lại vững chắc vô cùng, mà tân hoàng vị đi kèm với quyền lợi, tài nguyên khổng lồ ở Đại la thiên vực này hắn không thể nhường cho ai khác được
Cũng còn may là tuy căn cơ linh lực Mục Trần vững chắc nhưng dù sao cũng chỉ là bán bộ cửu phẩm, cùng với chân chính cửu phẩm có chênh lệch không nhỏ
Chỉ cần không khinh thường chủ quan thì bằng thực lực của hắn có thể áp chế được Mục Trần
Nghĩ đến đây Long Tí chí tôn mặt không đổi sắc nhìn Mục Trần nói “Mục vương còn trẻ như vậy mà đã đạt cảnh giới bán bộ cửu phẩm quả thật hiếm có khó tìm, Nhưng nếu muốn bản tôn nhường tân hoàng vị thì phải nhìn thực lực bán bộ cửu phẩm của ngươi có năng lực làm được hay không?
Long Tí chí tôn vừa nói xong thì song nhãn phát ra tinh quang, chốc lát linh lực điên cuồng phóng xuất. Phong khởi vân dũng làm thiên địa trở nên ảm đạm vài phần, đại địa dưới chân hắn phảng phất như run rẩy gầm rú
Thân ảnh Long Tí chí tôn mơ hồ trở nên cao lớn vô cùng, áp lực tràn ra làm mọi người cảm thấy ngạt thở
Nguyên bản cảm giác áp bách từ linh lực của Mục Trần vào lúc này đã bị tiêu trừ, khí thế bá đạo của Long Tí chí tôn như nhất tôn chiến thần, không ai dám khiêu khích uy quyền.
Long Tí chí tôn vừa ra tay đã bộc lộ thực lực kinh nhân của mình, áp lực bá khí còn mạnh hơn Khô lão nhân lúc trước
Dưới vô số mục quang kinh sợ, song chưởng Long Tí chí tôn nắm chặt, linh quang bạo phát. Bên ngoài thân thể hắn ngưng tụ vô số đạo linh văn tối nghĩa, mà song thủ của hắn lúc này phát ra hồng quang mãnh liệt, mơ hồ có tiếng long ngâm vang vọng
"Phanh!"
Song chưởng Long Tí chí tôn chấn động, y sam bị chấn nát. Song thủ lộ ra, chỉ thấy to lớn cường tráng bằng thân thể hài đồng. Hơn nữa trên song thủ còn có hồng long lân hiện lên, thập chỉ sắc bén như long trảo
Chứng kiến song thủ của Long Tí chí tôn, Thiên Thứu hoàng và Linh Đồng hoàng biến sắc, nhãn thần kiêng kỵ. Có người nói song chưởng của Long Tí chí tôn có long lực, người này giao thủ với cường giả sơ nhập cửu phẩm đỉnh phong, chỉ dựa vào song chưởng mà oanh phá chí tôn pháp thân đối phương
Vì thế các cường giả cửu phẩm chí tôn đều kiêng kỵ Long Tí chí tôn. Long tí chi lực bá đạo không thể hình dung được
Mà Long Tí chí tôn hiển nhiên là xem trọng Mục Trần nên mới không do dự hiển lộ Long thủ, dĩ nhiên là muốn toàn lực ứng phó, lấy thế lôi đình kích bại Mục Trần
“Gia hỏa này thật cẩn thận, xem ra Mục Trần gặp nguy hiểm rồi”
Đám người Thiên Thứu hoàng liếc nhìn nhau, sắc mặt ngưng trọng vô cùng. Mục Trần mới là bán bộ cửu phẩm, đối chiến với Long tí chi lực, e là không chiếm được chỗ tốt rồi
Dưới vô số ánh mắt ngưng trọng, Mục Trần hít một hơi. Trong đôi mắt đen nhánh có một ngọn hỏa diễm ngưng tụ
“Long tí chi lực à”
(DG: anh đếch sợ nhá)
Mục Trần lẩm bẩm, song chưởng chợt nắm lại, trên song chưởng ám kim sắc long phượng chi linh hiện lên, chúng từ từ mở mắt ra
Để ta xem Long tí chi lực của ngươi so với Chân long phượng lực của ta, tột cùng cái nào bá hơn?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.