Chương trước
Chương sau
“Cửu U? Mục Trần?”
Hai danh tự vang lên trong đông đảo cường giả ở đại điện làm bọn họ chấn động trong lòng, nhãn thần kinh nghi bất định nhìn hai thân ảnh đó. Hai người này là chủ nhân Cửu U cung, Cửu U vương và Mục Vương ư?
Nhìn qua niên kỷ còn rất trẻ, chỉ là làm người khác có chút kinh nghi vì từ hai người đó bọn họ cảm giác được một cỗ áp lực như có như không
Hứa Khôn cũng dừng bước, kinh nghi nhìn về hai người Mục Trần, hoài nghi hỏi “Hai vị đó là Cửu U vương và Mục vương à?”
Lời nói của hắn có ý thăm dò, không có ý kính nể. Dù sao bản thân hắn cũng là thất phẩm chí tôn, hơn nữa còn nổi bật trong số đó, còn có chút danh khí ở Bắc Giới này. Dĩ vãng mọi người đồn đại Mục Trần cùng Cửu U chỉ là lục phẩm và thất phẩm chí tôn mà thôi, do đó trước mặt hai người, Hứa Khôn vẫn bảo trì tư thái kiêu ngạo của mình
Mục Trần bình thản liếc nhìn Hứa Khôn nói “Ngươi là người phương nào?”
Hứa Khôn thấy Mục Trần bình thản như vậy chẳng biết tại sao mà tim lại đập nhanh, không tự chủ được nói “thuộc hạ Hứa Khôn, là Hộ pháp Cửu U cung được vực chủ bố trí”
Mục Trần khẽ gật đầu, sau đó nhìn xung quanh. Nhìn đến đâu ai nấy cũng vội vàng đứng lên ôm quyền báo ra danh tự của bản thân
Đợi người cuối cùng báo danh xong, Mục Trần thu hồi mục quang của mình. Lúc này cảm giác áp bách mới từ từ tiêu tán, mọi người mới thả lỏng tâm tình nhưng lại ngầm hoảng sợ. Bọn họ không cách nào lý giải tại sao Mục Trần nhìn trẻ như thế lại mang đến áp lực khủng khiếp như vậy
Tin tức nói không phải là Mục vương cùng Cửu U vương mới là lục phẩm cùng thất phẩm chí tôn thôi sao?
“Chiêm thai lưu ly, bái kiến nhị vị cung chủ” ở phía dưới, mỹ mâu của Chiêm thai lưu ly nhìn Mục Trần, khom người cung kính nói
"Nguyên lai là chiêm thai cô nương..."Mục Trần nhìn thấy Chiêm thai luu ly lúc này đã ở Cửu U cung liền cảm thấy kinh ngạc, nhưng vẫn ôn hòa nói
Nói xong mục quang lần nữa nhìn về những cường giả xa lạ nhưng lại kiệt ngạo trong đại điện, thản nhiên nói “ta mặc kệ trước đây các ngươi có danh tiếng gì nhưng nếu bước vào Cửu U cung thì phải tuân thủ quy củ của Cửu u cung”
“Đường Băng là tổng quản được Cửu u vương đề cử, quyền hạn chỉ dưới ta và Cửu u vương. Về sau các ngươi sẽ chịu sự quản lý của nàng”
Quy mô Cửu U cung lớn mạnh vượt khỏi dự liệu của Mục Trần và Cửu U rồi, bất quá hai người hắn lại không có thời gian quản lý Cửu U cung, vì thế tất cả giao cho Đường Băng chưởng quản, hơn nữa đối với nàng thì Mục Trần và Cửu U hết lòng tín nhiệm
Vì thế tuy có nhiều lựa chọn trong đó có đám người Hứa Khôn và Đường Băng thì Mục Trần và Cửu U không chút đắn đo chọn Đường Băng
Đám người Hứa Khôn nghe thấy liền biến sắc, bọn họ không ngờ Cửu U cùng Mục Trần vừa trở lại đã giao hết quyền lực cho Đường Băng, thậm chí những cường giả như bọn họ cũng phải nghe Đường Băng phân phó
Lúc trước Mục Trần và Cửu U không ở đây, Đường Băng tuy là tổng quản nhưng bọn hắn cũng không mấy tôn trọng nàng. Dù sao thực lực của nàng cũng không mạnh, vì thế trong thời gian đó Hứa Khôn đang suy tính biện pháp cắt bớt quyền lực của nàng, đồng thời dao động địa vị của nàng.
Nhưng giờ đây chỉ một câu nói của Mục Trần đã đánh tan dã tâm suy tính trước giờ của hắn
Nhãn thần Hứa Khôn biến ảo, cắn răng nói “Mục vương, Đường tổng quản tuy ở Cửu U cung từ rất lâu nhưng thực lực của nàng lại yếu nhược, bây giờ Cửu u cung quy mô rộng lớn, cường giả như mây nếu để Đường tổng quản chí huy chỉ sợ bọn ta sẽ không phục”
Sau đó Hứa Khôn ngẩng đầu nhìn Mục Trần, hắn đường đường là thất phẩm chí tôn, thực lực cỡ này ở Đại La thiên vực nếu có tranh đấu giành chức “vương” thì hắn có thể thành công. Mà Mục Trần lại tương đương với hắn, hắn thấy chỉ cần Mục Trần với Củu U có chút nhãn lực sẽ nhận ra giá trị của hắn lớn hơn Đường Băng rất nhiều
Hứa Khôn nói xong, xung quanh có không ít thanh âm hưởng ứng phụ họa vang lên, những thanh âm này đều là cường giả bị Hứa Khôn giật dây
Nghe những thanh âm ủng hộ, lo lắng trong lòng Hứa Khôn giảm đi, thân thể vốn khom lưng ôm quyền giờ đã đứng thẳng lên
Bất quá khi hắn nhìn Mục Trần thì phát hiện, gương mặt anh tú không có chút gợn sóng nào, nhãn thần đạm mạc nhìn mọi người đang nhao nhao phản đối. Thái độ hờ hững như thế làm Hứa Khôn cảm thấy bất an
Lúc hắn đang cảm thấy bất an thì dưới ánh mắt chúng cường giả, thân ảnh Mục Trần từ từ đứng lên, đạm mạc nhìn xuống nói “ta có nói là ta sẽ cùng các ngươi thảo luận sao?”
Ngữ khí bình thản nhưng lại ẩn chứa bá khí, làm cả đại điện bỗng chốc trở nên im ắng, chúng cường giả ai cũng chấn động
Hứa Khôn thấy Mục Trần bá đạo vậy liền ngẩn người, sau đó nhíu mày nói “Mục….”
Nhưng mà chưa kịp nói xong thì ánh mắt của Mục Trần trên thượng điện phóng tới, thiên địa linh lực lúc này đột nhiên muốn bạo động
Cảm giác áp bức đáng sợ khắp bốn phương tám hướng ùa tới, Hứa Khôn không kịp phản ứng chợt nhận ra thân thể không còn chịu sự khống chế rồi, hai chân mềm nhũn. Cả người “phịch” một tiếng phủ phục trên đại điện. Linh lực trong thiên địa như trọng thạch đè lên thân thể hắn, cảm giác này giống như chỉ cần Mục Trần có chút sát niệm thì linh lực mênh mông đó sẽ nghiền Hứa Khôn hắn thành thịt nát
Tất cả mọi người lúc này cảm giác được ba động linh lực đáng sợ như hỏa sơn sắp phun trào, đột nhiên bộc phát ra như cuồng phong bạo nộ, quét khắp đại điện
Cảm giác ba động linh lực, chúng cường giả trong đại điện kịch biến, ánh mắt không dám tin
Ba động linh lực này mơ hồ đạt tới cảnh giới cửu phẩm chí tôn
Hứa Khôn đang phủ phục lúc này đang sợ toát mồ hôi lạnh, không phải tin tức nói Mục vương chỉ mới lục phẩm chí tôn thôi sao? Uy áp này chỉ sợ không mấy sai biệt với Long Tí chí tôn và khô lão nhân
Phanh! Phanh!
Nguyên bản trong đại điện chúng cường giả đang bàng quan nhìn, giờ phút này vội vàng quỳ xuống, dáng vẻ kiệt ngạo bất tuân biến mất sạch
Đối mặt với một vương có thực lực cửu phẩm chí tôn này, thực lực bọn họ như vậy nếu còn cứng đâu e rằng người đó sẽ tiện tay diệt sát ngay
Mục Trần hờ hững nhìn những cường giả đang quy phục trong đại điện, thản nhiên nói “có ai còn ý kiến không?”
(DG:đố cha thằng nào con nào dám ý kiến
pacman emoticon
)
Đối với những thuộc hạ tương lai này, Mục Trần không sử dụng thủ đoạn hoặc dụ dỗ, những kẻ kiêu ngạo này chỉ có thể dùng thực lực bá đạo, không cần nói lý đem bọn họ toàn bộ phục tùng hết
Bên dưới, Hứa Khôn đang run rẩy, người đầy mồ hôi nhưng không dám hé răng nói một lời
Phía trước, Đường băng hé đôi môi đỏ mọng gợi cảm nhìn Mục Trần lén lút thè lưỡi, hắn giờ đây đã mạnh hơn trước vô số lần
Đại điện hoàn toàn yên tĩnh, chúng cường giả lén lút nhìn Mục Trần và Cửu U, ánh mắt không có chút kinh nghi như trước mà là vẻ kính sợ. Dĩ nhiên Mục Trần hiển lộ thực lực đã làm bọn hắn chấn động
“Cửu U cung lớn mạnh như vậy chúng ta chưa từng ngờ đến, bất quá các ngươi đã là người Cửu U cung mà sau này dám bằng mặt không bằng lòng thì đùng nghĩ sẽ sống sót được trong Đại la thiên vực này” Mục Trần đạm mạc nói ra, chúng cường giả ai cũng run rẩy. Bọn hắn nghe được là Mục Trần nói “đừng nghĩ sẽ sống sót được trong Đại la thiên vực này” chứ không phải “trong Cửu U cung này”
Một khi bị trục xuất khỏi Đại la thiên vực thì đừng nghĩ đến chuyện lăn lộn ở Bắc giới nữa
Nếu lúc trước đối với chuyện này bọn họ còn cười cho qua nhưng lúc này khi đã tự thân chứng kiến thực lực của Mục Trần, bọn họ đã minh bạch. Thực lực cùng với địa vị của Mục Trần ở đại la thiên vực, chính xác có tư cách làm được điều đó
“Ta tuyệt không hai lòng”
Chúng cường giả vã mồ hôi lạnh, vội vàng biểu hiện trung tâm. Lúc này Hứa Khôn không còn ngạo khí, dĩ nhiên là bị áp chế dễ bảo hơn rồi, nếu không sau này sẽ ý thể cậy già lên mặt
Nhìn thấy không khí yên lặng trong đại điện, Mục Trần cùng Cửu U nhìn nhau sau đó mỉm cười, nàng dĩ nhiên đố với hành động Mục Trần cảm thấy thỏa mãn
“Hôm nay là chư vương hội nghị?” sau khi nội bộ được giải quyết, Mục Trần mới lên tiếng
Đường băng tiến lên một bước, kể lại toàn bộ chi tiết hội nghị chư vương
“Long Tí chí tôn? Khô lão nhân?” Nghe hai danh tự này thần sắc Mục Trần khẽ động, hai kẻ này trước đây từng tung hoành một cõi, ngang ngược không coi ai ra gì ở Bắc Giới này, không ngờ hôm nay lại gia nhập Đại la thiên vực, hơn nữa lần này còn có ý định tranh đoạt Hoàng vị
(DG: hoàng ở đây là hoàng trong hoàng vị chứ không phải hoàng trong hoàng đế nhá
pacman emoticon
)
“hiện nay hai người bọn họ có thanh thế rất lớn ở Đại la thiên vực, thực lực đã đạt tới tư cách tranh đoạt “Hoàng”.xét tình huống này, xác suất thành công không nhỏ a”
Nói đến đây cái miệng nhỏ nhắn của Đường băng khẽ chu, oán niệm nói “bất quá bọn hắn quá kêu ngạo, không thèm để mắt đến Cửu U cung của chúng ta”
Đường băng nói nhưng có chút khó hiểu, bởi vih nàng thấy Long Tí chí tôn cùng Khô lão nhân không chỉ khinh thường Cửu U cung mà còn xem thường Cửu U cung chủ cùng Mục Trần
Bọn hắn thấy Cửu U cung lớn mạnh như vậy chỉ là dựa vào quan hệ với Vực chủ mà thôi, quan hệ này không đáng để quan tâm
Bất quá lời nói đó Đường băng cũng không có nói lại
Mục Trần nghe Đường băng nói, liền nhìn Cửu U, nàng cười khẽ dĩ nhiên là đã hiểu “những kẻ ỷ già lên mặt này thật quá đáng ghét”
Mục Trần cười cười, đứng dậy nói “đi thôi”
Đường băng sửng sốt: "Đi đâu?"
(DG: hotel chứ đâu)
“nếu là chư vương hội nghị thì không thể thiếu chúng ta được”Mục Trần khẽ vung tụ bào nhẹ nhàng cười. Câu nói tiếp theo lại làm cả đại điện chấn động, ánh mắt chúng cường giả lộ vẻ không dám tin
“Hơn nữa, Hoàng vị này ta với Cửu U cũng có hứng thú”
Hành trình đi thượng cổ thiên cung sắp bắt đầu, vì thế Mục Trần phải tận lực đề thăng địa vị ở Đại la thiên vực, dù sao đến lúc đó cũng phải mượn lực lượng của Đại la thiên vực
Vì thế “Hoàng” vị này, Mục Trần rất có hứng thú.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.