Chương trước
Chương sau
Bên bờ hồ nước đang tỏa ánh huỳnh quang, bọn Mục Trần ánh mắt sáng quắc như muốn xuyên qua tầng tầng nước hồ, tìm kiếm bảo bối ẩn chứa trong đó.
"Chuẩn bị động thủ."
Hàn Sơn liếm môi, sau đoạn đường vất vả cuối cùng đã đến nơi, bây giờ là lúc thu lấy thành quả, mấy người Mục Trần nghe vậy cũng gật đầu, hiển nhiên đều không thể chờ đợi được.
"Tận lực chú ý đừng để dính nước trong hồ, còn bảo bối thuộc về ai thì xem bản lĩnh người đó." Hàn Sơn cười cười nói, sau đó hắn vung tay, linh lực xoáy lên từng cơn sóng gió động trời, sóng lớn cuộn trào, mạnh mẽ mở ra một thông lộ rồi lao vút đi. Lúc Hàn động thủ thì ba vị Tê Ma tộc cường giả thấy thế cũng là lập tức lướt đi, chọn đường cho riêng mình.
"Chúng ta cũng động thủ đi."
Mục Trần hướng về phía Cửu U, Mặc Phong, Mặc Linh ba người gật gật đầu, thân hình khẽ động sau đó xuất hiện ở trên hồ nước, hắn cúi đầu nhìn xuống, mơ hồ có thể thấy được một bộ hài cốt khổng lồ không cách nào đo được ở dưới đáy, mặc dù là vẫn lạc ngàn vạn năm, nhưng vẫn tỏa ra một cảm giác thần bí uy nghiêm khó lường phát ra làm lòng người rung động.
Mục Trần cảm thán một phen rồi hạ xuống phía trên một đoạn xương trắng, sau đó ngồi xếp bằng, lập tức cảm giác được một luồng xúc cảm lạnh buốt dị thường truyền đến, làm cho thân thể run rẩy một phát.
"Để xem ta có thể gặp phải bảo bối gì" Mục Trần lẩm bẩm rồi hai mắt nhắm lại, Linh lực cảm giác lặng lẽ dọc theo khối xương tràn xuống dưới.
Cảm giác vừa tiến vào hồ nước, Mục Trần lập tức cảm giác được một cỗ cảm giác áp bách cường đại theo bốn phương tám hướng bao phủ đến, dưới sức áp bách này cảm giác trở nên trì trệ rất nhiều, hơn nữa phạm vi cũng thu nhỏ gần chín thành.
"Quả nhiên không đơn giản." Mục Trần thầm than một tiếng, hắn sớm đã nghĩ đoạt bảo sẽ không thuận lợi, quả nhiên là như thế, có hồ nước áp chế, bọn hắn cảm ứng bảo bối sẽ trở nên dị thường khó khăn.
Dù vậy, Mục Trần cũng không buông tha, hắn kiềm chế tâm tình thời gian dần trôi qua dần bình tĩnh trở lại, lần này tầm bảo nếu mất đi kiên nhẫn. Tất nhiên sẽ tay không mà quay về.
Trong hồ nước lạnh như băng, cảm giác dọc theo đoạn hài cốt tràn qua. Vào lúc này Mục Trần mới phát giác được cỗ hài cốt này cực kỳ khổng lồ, dựa theo suy đoán của hắn, Đa Bảo Thú khi còn sống, sợ là hình thể to hơn mười vạn trượng, thật đúng là quái vật khổng lồ.
Hơn nữa, mặc dù là vẫn lạc ngàn vạn năm, nhưng hài cốt vẫn cứng như kim thiết, mặc dù là lúc Mục Trần thân thể mạnh nhất cũng không bằng, nếu như có thể lấy hài cốt đi, cũng có thể luyện ra vô số kiện Thần Khí.
Một tia cảm giác qua, càng khiến cho Mục Trần sợ hãi thán phục, Đa Bảo Thú khi còn sống cường đại, chỉ sợ sẽ không yếu hơn Huyết Chiến Vương trong luyện thể tháp, cường đại như thế cuối cùng đều vẫn lạc khi Thần Thú chi nguyên bị hủy diệt. Khó có thể tưởng tượng cái gọi là Ngoại Vực tộc, đến tột cùng có được lực lượng cỡ nào.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, Mục Trần dò xét gần nửa giờ chỉ được chừng ngàn trượng ngắn ngủn, so với cái xác khổng lồ mười vạn trượng này không đáng nhắc tới, làm cho hắn cảm thấy bất đắc dĩ.
Hơn nữa hắn cũng không có cảm ứng được bất luận chấn động gì, nếu như không phải tin tưởng Hàn Sơn cùng với hài cốt trước mắt không phải là phàm vật, chắc hắn sẽ chửi cha thằng nào tung tin lừa đảo
Nghi vấn không kéo dài vì hắn cuối cùng đã phát giác được ở bên trong một đoạn hài cốt, một đạo chấn động kỳ dị truyền ra.
Phát hiện ra đạo chấn động này, Mục Trần trong lòng phấn khởi lên, vội vàng tập trung cảm giác dò xét, hắn cảm ứng được ở một thanh chủy thủ màu xám tĩnh lặng lơ lửng, ở ngoài mặt chủy thủ có đường vân cổ xưa khắc họa, tử quang quanh quẩn trên lưỡi đao, một cỗ chi khí cực đoan sắc bén phát ra, làm cho cảm giác của hắn hơi hơi phát lạnh, đúng là một kiện Tuyệt phẩm Thần Khí.
Mục Trần âm thầm tắc luỡi, tùy tiện một cái là lòi Tuyệt phẩm Thần Khí, loại bảo vật này đối với rất nhiều Thất phẩm Chí Tôn mà nói đều là lợi khí.
Mục Trần có chút do dự dừng lại, hiển nhiên là đang suy nghĩ có nên lấy đi, một kiện Tuyệt phẩm Thần Khí có thể bán được mấy chục vạn Chí Tôn Linh Dịch.
Hắn do dự mấy tức thời gian, sau đó Mục Trần thu lại cảm giác, tiếp tục đi càng sâu xuống, bỏ qua kiện Tuyệt phẩm Thần Khí. Tuy nói Tuyệt phẩm Thần Khí giá trị không thấp, nhưng không phải mục tiêu của hắn, loại Thần Khí này không làm cho hắn chính thức tâm động.
Đã không thích thì cũng không cần phải tốn thời gian ra tay, thấy gì lượm đó rất có thể sẽ trắng tay, hoặc là có cũng không như ý. Đã như vầy cần gì phải vẽ vời cho thêm chuyện.
Mục Trần lại tiếp tục dò theo hài cốt, càng vào sâu hắn càng kinh ngạc phát hiện ven đường xuất hiện từng kiện bảo bối uy lực kinh người.
Những vật kia đều là Tuyệt phẩm Thần Khí, trong đó thậm chí có Tuyệt phẩm Thần Khí cường đại đến nỗi ngay cả Mục Trần đều là có chút kinh hãi. Xem ra cũng là đỉnh cấp tuyệt phẩm thần khí
Từng kiện từng kiện đỉnh cấp Tuyệt phẩm Thần Khí xẹt qua thò tay là có thể lấy được, tình huống này làm lòng tham càng dễ phát sinh. Mục Trần cũng không ngoại lệ, bất quá ngay lúc hắn tham lam giơ tay ra, hắn tựa hồ lúc cảm thấy có gì không đúng.
Loại cảm giác này Mục Trần cũng không rõ ràng, nhưng trực giác mách bảo nếu thu những Thần Khí này sợ là sẽ phải hối hận. Tâm niệm Mục Trần chuyển động rồi trở nên kiên định, nếu không có được Chuẩn Thánh vật, hắn cũng chấp nhận về tay không.
Lúc nội tâm Mục Trần trở nên kiên định, hắn đột nhiên cả kinh bởi vì những Tuyệt phẩm Thần Khí kia quỷ dị biến mất sạch sẽ như chưa từng tồn tại.
"Quả nhiên là cổ quái." nội tâm Mục Trần càng cảnh giác, bảo bối không có dễ dàng đạt được trong tưởng tượng, mấy việc này chỉ sợ là chiêu trò của Đa Bảo Thú lưu lại.
Khi trước nếu như hắn thu những Thần Khí kia cụ thể sẽ phát sinh cái gì thì Mục Trần không biết, nhưng hắn vẫn xác định làm như vậy hắn sẽ không cách nào đạt được Chuẩn Thánh vật, trong nội tâm cảnh giác, cảm giác của Mục Trần như trước dọc theo hài cốt lại đi sâu xuống.
Ngay lúc hắn cảm giác vừa động, hài cốt phía trước đột nhiên biến mất, chung quanh hồ nước trở nên Hắc Ám, giống như là nhập vào một phiến không gian khác.
Mục Trần không chút kinh hoảng bởi vì hắn cũng không phát hiện được nguy cơ tồn tại dĩ nhiên hắn cũng đã có hiểu ra, Đa Bảo Thú tất nhiên lưu lại một tí thủ đoạn, miễn cho bảo bối của mình bị người khác tùy ý tham lam xâm chiếm, lúc trước chỉ sợ là một loại khảo nghiệm.
Ông.
Trong bóng tối đột nhiên có hào quang tách ra, chỉ thấy được một luồng nước lũ vạn trượng lao nhanh qua, bên trong có vô số đồ vật bay múa Linh lực chấn động phát ra khổng lồ.
Mục Trần dò xét một hồi sau đó hít một hơi khí lạnh, bởi vì vậy hắn phát hiện bên trong nước lũ, toàn bộ đều là Thần Khí, số lượng đến ngàn vạn.
"Thật không hổ là Đa Bảo Thú "
Mục Trần sợ hãi thán phục, những Thần Khí này chất lượng đều không tệ, nếu như bán đấu giá tổng giá trị thu được quả thực khó có thể đánh giá, Chí Tôn Linh Dịch thu được có lẽ giúp cho một cái Nhất phẩm Chí Tôn trực tiếp tu luyện tới Cửu phẩm.
Mục Trần nhìn qua dòng nước lũ, một lát sau ánh mắt ngưng tụ mãnh liệt nhìn về phía trung tâm có ba đạo quang đoàn lơ lửng, Mục Trần cảm giác được một cỗ áp bách cường đại chấn động chậm rãi phát ra. Ở chung quanh ngàn vạn Thần Khí vờn quanh, giống như là thần tử quỳ lạy đế vương.
Mục Trần kinh ngạc nhìn qua ba đạo quang đoàn, lòng của hắn lập tức nóng lên, thậm chí tim đập cũng liên hồi, hắn nhìn chằm chằm vào ba đạo quang đoàn, chấn động lớn cỡ này so với những Tuyệt phẩm Thần Khí trước kia cùng so sánh giống như đom đóm cùng trăng sáng. vượt qua Thần Khí chính là Chuẩn Thánh vật.
Nội tâm Mục Trần lúc này ầm ầm bạo động, ánh mắt nóng bỏng như muốn bốc cháy tập trung ở ba đạo quang đoàn, lúc hào quang dần dần mờ nhạt, hắn rốt cục nhìn rõ ràng trong đó chi vật.
Một búa, một thước, một kính.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.