Khi Mục Trần xuyên qua thông đạo đi lên tầng bốn Luyện Thể Tháp, ánh sáng dần dần biến mất, nhưng ko phải là biến mất hoàn toàn, mà là trở nên mông lung. Khi mọi thứ trở nên rõ ràng, ko gian trc mặt hắn lần nữa biến hóa.
Nhưng khác với dự kiến của Mục Trần, cảnh tượng xuất hiện ko phải là hoàn cảnh tàn khốc, mà là một quảng trường cổ xưa rộng lớn ước trường ngàn trượng, hắn lúc này, đang đứng trong một góc quảng trường, cách hắn ko xa, chính là bốn người Mặc Phong.
“Đây chính là tầng thứ tư của Luyện Thể Tháp?”
Mục Trần có chút kinh ngạc quanh sát chung quanh, quảng trường này cực kỳ cổ xưa, trên nền đá tràn đầy dấu vết của năm tháng lưu lại, một cảm giác bao la mời mịt tràn đầy không gian.
Bất đồng với sự tàn khốc của ba tầng trc, -quảng trường cổ xửa yên tĩnh mà tường hòa, nhing một cái ko có bất kỳ vật j khác tồn tại. Nhìn một màn này, trong lòng Mục Trần ko khỏi nghi hoặc.
“Nơi này đúng là tầng bốn Luyện Thể Tháp.” Thanh âm từ bên cạnh truyền đến, chỉ thấy Mặc Phong lại gần, thản nhiên nói.
Mục Trần cau mày, nghi hoặc hỏi: “Nơi này có j đặc biệt?”
Nếu đây là tầng bốn Luyện Thể Tháp, vậy tuyệt đối ko đơn giản như vẻ bề ngoài.
Mặc Phong gật đầu, ngón tay chỉ hướng trung tâm quảng trường cổ xưa: “Nhìn bên đó.”
Ánh mắt Mục Trần nhìn sang, chợt co lại, lúc này hắn mới để ý, ở trung tâm quảng trường, tồn tại một tấm bia đá màu đen cao mấy trượng.
Màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/822177/chuong-1003.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.