Khi Lâm Minh chậm rãi tự sau lưng Thiên Tà Vương phóng ra, lúc này giữa phiến thiên địa vô số ánh mắt cơ hồ lập tức ném lên trên thân thể của hắn, những ánh mắt kia đều tràn đầy sự kinh nghi và thần sắc kiêng kỵ
Vào một tháng trước thì cái tên Lâm Minh này chỉ sợ còn không có bao nhiêu người biết được, nhưng mà hôm nay, hung danh của hắn đủ cho hắn có thể đứng cùng các cường giả so sánh
Bởi vì những Chiến Ý thống lĩnh từng mà hắn giao đấu thì ngoài Chiêm Đài Lưu Ly ra còn lại toàn bộ đều đã trỡ thành phế nhân.
Do vậy, cơ hồ hôm nay bên trong Vẫn Lạc Chiến Trường, những Chiến Ý thiên tài của các thế lực khắp nơi đều e ngại U Minh cung Lâm Minh.
Bởi vì bọn họ đều rất rõ ràng, một khi bị phế sạch thiên phú về chiến ý, đồng nghĩ với việc địa vị của bọn hắn tại các thế lực cũng sẽ rớt xuống ngàn trượng, cái loại hậu quả này quá mức đáng sợ.
Cho nên, phần đông thế lực nhìn thấy Lâm Minh hiện thân, mí mắt đều hơi hơi nhảy dựng.
Mà ở kia vô số đạo cừu hận mang ánh mắt kiêng kị nhìn soi mói, Lâm Minh đứng ở bên cạnh Thiên Tà Vương, hắn nhìn về phía Tu La Vương, cười nhạt nói: "Tu La Vương, trong trường hợp này mà nói muốn liều đến lưỡng bại câu thương thì kết quả chỉ sợ không có như tưởng tượng của ngươi, bởi vì hậu quả này ngươi dám chắc đảm đương không nổi."
Tu La Vương trong mắt xẹt qua một vòng màu sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/822083/chuong-909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.