Mười bình ngọc bay vèo tới, Mục Trần luống cuống chụp lấy, nhìn những màu sắc bất đồng ẩn chứa năng lượng tinh huyết tinh khiết và cường đại vô song, hai mắt hắn đờ đẫn một hồi mới tỉnh táo lại.
Mạn Đà La đứng trước mặt, dáng vẻ bôn ba mệt mỏi như đã trải qua chuyến đi thần tốc mà xa xôi tỉ dặm, vẻ mặt tức giận hờn dỗi nhìn hắn.
- Tất cả đều là tinh huyết thần thú? Ngươi đến phòng đấu giá mua được?
Mục Trần cầm mười bình ngọc, giọng run run lẩm bâm như không tin.
- Chứ chả lẽ ngươi muốn ta đi khắp thế giới tìm mấy thần thú đó, rồi một đường chém chết hay sao? Ngươi nghĩ chúng là chó hoang mèo bệnh bên đường à? Một đạp chết một đám?
Mạn Đà La trừng mắt::
- Muốn mua tinh huyết đám thần thú này, lẽ ra phải bỏ một lượng lớn Chí Tôn linh dịch, nhưng cũng may bọn chủ hội đấu giá kia nể mặt ta là Đại La vực chủ, nên mới quy ra kim tệ bán cho ta. Nếu là kẻ khác á, có gom đủ Chí Tôn linh dịch cũng chưa chắc mua được.
Mục Trần gật đầu lia lịa, hắn đương nhiên biết mua sắm mấy thứ tinh huyết thần thú này không đơn giản chút nào. Những thần thú này đều xếp hạng cao trên Vạn Thú Lục, vốn dĩ tinh huyết rất đắt đỏ và hiếm có, khó mà gom cho đủ số.
Rõ ràng những hội đấu giá kia bán cho Mạn Đà La hoàn toàn vì tiếng tăm mặt mũi của nàng, nếu là hắn tự minh đi, cam đoan tay trắng về nhà.
- Vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/822001/chuong-827.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.