Người cuối cùng trong danh sách ứng thí Thập Vương được Mạn Đà La xướng tên, cả quảng trường bỗng dưng lặng ngắt, ai nấy kinh ngạc hết nhìn vực chủ, lại phóng mắt qua Mục Trần.
- Mục Trần? Là tân thống lĩnh Cửu U cung sao?
- Hắn mà cũng có tư cách được Phong Vương? Sao lại tùy tiện thế nhỉ? Hắn đến Đại La Thiên vực chúng ta mới khoảng một năm thôi.
- Cho dù chuyện Long Phượng Thiên làm chúng ta nở mày nở mặt, nhưng thực tế Phong Vương tế hoàn toàn khác Long Phượng Thiên, mà vốn dĩ Mục Trần đạt được thành tựu ở Long Phượng Thiên chẳng qua được ái nữ Viêm Đế tương trợ ma nói
- Ta nghe nói có cái chuyện này...
Mọi tiếng xôn xao vang ra, rõ ràng không giấu sự ghen ghét ganh tị. Mục Trần đến Đại La Thiên vực thời gian quá ngắn, nhưng bước tiến của hắn lại quá nhanh, người ta phải dốc sức bao nhiêu năm mới đạt được thành tựu, thì một năm thôi hắn đã nhận được đủ thứ.
Khác biệt như thế đương nhiên làm cho người ta cảm thấy bất công, khó trách họ đâm chọt như thế.
Khâu Thái Âm chỉ cười nhạt liếc nhìn Mục Trần, hắn thấy không vấn đề gì, vì có tư cách và thật sự được phong Vương là hai chuyện hoàn toàn khác biệt, lần này hắn đã nắm chắc trong tay, Tần Chung thì còn có thể gây khó khăn một chút, chứ cỡ như Mục Trần dù thiên phú khá tốt, nhưng thực lực cũng chẳng bao nhiêu để phải bận lòng.
Thập Vương, mười phần hết chín đã nằm trong tay!
Mục Trần thấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-chua-te/821992/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.